Thợ săn SSS hệ tự sát - Chương 65: Dùng khí ngự thân - Phần 1
Nhóm Kim Gongja nhìn hai người với ánh mắt tò mò.
"Th... thật ngạc nhiên. Mới nãy trông họ như sắp giết nhau đến nơi".
"Chuyện thường thôi. Họ đã chiến đấu trong ba năm cơ mà. Ở gần lâu như thế, kiểu gì chẳng nảy sinh tình cảm..." - Dược Vương càu nhàu - "Nhất là khi, ở cùng nhau trong một nơi ấm áp như thế này. Ban nãy ta phải nắm tay một người đàn ông để tìm chút hơi ấm đó. Bây giờ tránh xa ta ra một chút, Thiên Võ môn Môn chủ.
"Thế quái nào mà Kiếm Vương lại kết bạn với một người như ông?"
"Vớ vẩn! Là ta cho phép lão già Marcus làm bạn với ta!"
"Cái gì…À ... phải. Cả hai ông đều là những kẻ lập dị mà."
***
Sau khi họ tắm xong....
"Chà, tiếc là chúng ta chỉ có những thứ này thôi".
Thiên ma và Minh chủ Võ lâm mang ra những viên tròn nhỏ. Chúng là Tích Cốc đan.
"Ngày xưa, bọn ta có thể săn vài con mồi nhỏ như sói hoặc cáo. Nhưng gần đây, chẳng thấy con nào. Không hiểu tại sao thế giới lại trở nên như thế này."
"Không sao, cảm ơn vì lòng hiếu khách của cô."
Kim Gongja trả lời một cách lịch sự. Đã ba năm kể từ khi thế giới sụp đổ. Đương nhiên là không còn bất kỳ loại thực phẩm nào khác xung quanh đây.
Nhóm của họ cẩn thận nhấm nháp Tích cốc đan. Và...
"ỌE!"
"Ugh."
Độc Xà và Dược Vương nhăn mặt như bị táo bón. Kim Gongja cũng suýt bị sặc. Thứ này ăn như đậu già để lâu ngày. Khó có thể coi đây là thức ăn.
"Các vị chỉ ăn thứ này, phải không…?"
Nhà giả kim nhấc viên Tích cốc đan lên và nhìn xung quanh như thể cô ấy đang rất kinh ngạc.
"Gần như vậy."
"Trong bao lâu?"
"Uhm."
Thiên Quỷ nhìn chằm chằm vào vách hang. Bức tường có nhiều dấu khắc. Có lẽ cả hai đã theo dõi ngày tháng bằng cách khắc lên đá, sau khi họ bắt đầu sống trong hang động này.
"Đã hơn hai năm rồi".
"2 năm…!"
Nhà giả kim không nói nên lời. Hai năm… Họ nói rằng họ đã chỉ thứ này trong hai năm.
Nhà giả kim rên rỉ.
"Đ-Điều đó thật nực cười. Chắc chắn là các vị đang bị suy dinh dưỡng. Nếu không có sự phối hợp thích hợp giữa đường và lipid, protein, vitamin và khoáng chất, cơ thể con người sẽ… "
"Hmm? Ta không biết ý cô là gì, nhưng nó vẫn có thể ăn được."
"Ta không thể chịu đựng được nữa!!" - Dược Vương hét.
Ông đột nhiên đứng lên, và mở túi không gian ra. Ông lôi ra đủ thứ, như rau củ, thịt, hải sản, vân vân.
"Hãy xem và học hỏi đi, đồ ngốc! Chậc chậc, thảo nào mà các người thậm chí còn không có sức để băng qua cánh đồng tuyết. Chẳng biết quan tâm đến cơ thể gì cả, y như ta hồi còn trẻ.".
Dược Vương châm lửa nhóm bếp và càu nhàu
"Có nước không?"
"Ồ, nước... Chúng ta làm tan tuyết và uống nó. Hoặc thỉnh thoảng, khi mặt trời chiếu sáng trong vài ngày liên tiếp, nước chảy qua kẽ đá và..."
"Chết tiệt! Tôi phát điên lên mất. 70% cơ thể con người là nước, nhưng chúng ta cần uống nước có đầy đủ khoáng chất… "
Dược Vương lấy nước đóng chai ra khỏi túi và đổ vào nồi.
Nhà giả kim rất ngạc nhiên khi nhìn thấy chai nước.
"Ngài đang sử dụng nước của hãng Billing, phải không? Thứ đắt tiền đó… "
"Đắt? Ồ, loại nước này nấu ăn ngon lắm. Chậc chậc, nếucó Marcus ở đây…"
Trong lúc đó, Kiếm Đế thì thầm:
"Gongja này. Nước của hãng Biling là gì?"
"Chà, có lẽ nó giống như Evian."
"Evian? Đó có phải là một loại Elixir (Nước Thánh)?
"Elixir là gì?"
"Là tên của thứ nước siêu đắt ở thế giới của ta".
Thế đấy. Nước uống của người giàu cũng phải là loại đặc biệt.
Trong khi Bae Hu-ryeong và Kim Gongja trò chuyện, Dược Vương bày ra một cái chảo và một cái thớt và bắt đầu nấu ăn.
Một mùi thơm nồng nặc bao trùm khắp hang động.
Súp hải sản, cá thu nướng giòn như miếng bít tết, măng tây xào hàu, món cháo với ngao và nấm băm nhỏ, và thậm chí cả đùi cừu nướng — tất cả các món ăn này đã được nấu chín và phục vụ chỉ trong 15 phút.
" Đây, ăn đi. Những người trẻ cần phải ăn nhiều để giữ cơ thể khỏe mạnh. Chậc chậc."
Nhìn thấy những món ăn xếp trước mặt, Minh chủ Võ Lâm mở to mắt.
"Ồ, không, nhưng tôi đã hơn hàng nghìn năm tuổi ..."
"Cái gì, ông có thuốc trường sinh à? Chà, nếu đây là Thung lũng Silicon, ông đã được cấp bằng sáng chế và thành tỷ phú rồi! Dù sao, người già càng phải ăn để bồi bổ cơ thể!"
Dược Vương vừa nói vừa múc canh vào một cái tô lớn
Kim Gongja cũng nhận được một bát canh. Mùi hương bốc lên khá thơm, nhưng khi ăn vào thì...
''Trời, sao ngon vậy!?''
Có phải vì Kim Gongja xưa nay chỉ ăn đồ bình dân nên cậu bị sốc không?
Đầu tiên, đây là canh súp hải sản nhưng không có dấu vết của mùi tanh. Và súp được cho thêm nhiều loại gia vị cao cấp cùng với rau củ phong phú, chỉ riêng nước dùng đã rất ngon.
Những miếng hải sản dai dai, giòn giòn, cắn vào là nước cốt trào ra trong miệng của Kim Gongja.
Tham gia nhóm để bàn luận, giục chương và hóng chương mới nhất:
Link nhóm: https://www.facebook.com/groups/397757778223015/
Mục lục:
Leave a Comment