Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 41: Hồi quy lịch sử (Phần 2)
Số lượng lính canh xung quanh các bức tường thành cũng giảm đáng kể.
Không chỉ số lượng của họ thay đổi, mà biểu hiện của họ cũng thay đổi.
Khuôn mặt của họ không còn chìm trong sự sợ hãi và tuyệt vọng trước sự hiện diện của Vua Quỷ. Họ trông như những kẻ uể oải vì công việc nhàm chán.
“Thông thường, Đế quốc Aegim lẽ ra đã bị Quỷ vương tấn công. Cho dù họ chiến thắng trong cuộc chiến, hay bị tiêu diệt vì thua cuộc… bất kể đó là gì, họ phải chiến đấu chống lại Quỷ vương. Nhưng…"
Kim Gongja nuốt nước bọt.
"Trong thế giới này, cuộc tấn công của Quỷ Vương đã trở thành [Không tồn tại]."
Sự kiện “Quỷ Vương tấn công” đã biến mất khỏi lịch sử.
Phải, chính Kim Gongja đã làm cho nó biến mất.
“… Lịch sử đã thay đổi.”
Và kết quả đó đã được trải ra ngay trước mắt anh.
[Tầng 11 đang được sửa đổi.]
[Tầng 12 đang được sửa đổi.]
Ánh sáng trắng bao trùm thành phố.
Ánh sáng chạm vào khuôn mặt của một đứa trẻ ăn xin.
Cơn mưa nhẹ vương trên áo người đang đi chợ.
Shhaaaaa…
Ánh sáng vờn quanh như những hạt bồ công anh.
Trong các khu chợ, trong các ngõ ngách, trên cột đèn của một con phố và trên những người trở về nhà.
Nó nhẹ nhàng vuốt ve thế giới.
[Đã hoàn tất việc sửa đổi.]
Và ngay sau đó, nó biến mất.
"····"
Kim Gongja ngậm miệng lại.
Phù Thủy cũng làm như vậy.
Trong thế giới bị tạm dừng, mọi thứ không chuyển động. Bây giờ, khi họ không chiến đấu và khi họ không nói gì, cả thế giới đều im lìm.
Nhưng sau đó-
“Mua đê mua đê bà con eii!”
Không lâu sau, sự im lặng bị phá vỡ.
“Táo vừa đến từ Ailbrant! Táo tươi đây! Lại đây xem hàng đi bà con!! ”
Những âm thanh lộn xộn trộn vào nhau.
“Nước trong phòng tắm hơi thật kinh khủng. Tôi có thể nhìn thấy những thứ bẩn thỉu. Mấy đứa dọn vệ sinh lười quá… ”
Sau khi Kim Gongja chấp nhận nhiệm vụ, thế giới đã chuyển động trở lại.
“Nghe này! Các hoàng tử rất nghịch ngợm! Tôi có thể nghe thấy Hoàng đế quát mắng với họ hàng đêm trên các bức tường cung điện. … ”
“Tối nay uống một ly thì sao? Chỉ hai ta mà thôi…”
“Quyên góp vài xu đi! Chỉ vài xu! Hãy cống hiến vì Nữ thần! ”.
Trong số đó, có một âm thanh hướng về phía họ.
"Ê mấy người kia!"
Kim Gong-ja và Phù thủy quay đầu về hướng phát ra giọng nói. Một vị tướng đang cầm kiếm trên tường thành. Ông ta cau mày đầy đe dọa.
"Láo toét! Kẻ nào dám bước lên pháo đài của đế quốc?! Xuống ngay! ”
Không hiểu sao, đó là một gương mặt quen thuộc.
Kim Gongja lẩm bẩm.
“Sarbast Aegim…”
Vị tướng mở to mắt. Ông ấy trông rất ngạc nhiên.
"Huh! Làm sao ngươi biết tên ta?? ”
Kim Gongja ngậm miệng lại.
'…Tôi hiểu rồi.'
Ông ta là một vị tướng đáng lẽ phải ở tầng 11.
Một vị tướng đang liều thân vì chiến trận. Một vị tướng đã chào đón những người thợ săn một cách tử tế.
Nhưng bây giờ…
"Đồ khốn! Tụi bay không nghe thấy ta nói sao??! ”
Ông ta đang hét lên như đang nói chuyện với một người lạ.
Nghĩa là, cả lịch sử của tầng 11 cũng đã thay đổi.
'Ah.'
Trái tim Kim Gongja chợt rung động.
Những cảm xúc vô định quấn lấy trái tim anh, lồng ngực và toàn bộ cơ thể anh. Anh thậm chí không thể nói.
Thế giới đã lấy lại sự sống của mình, nhưng giọng nói của anh dường như đã bị thứ gì đó chiếm lấy.
"····"
Kim Gongja ngậm miệng và nhìn xuống vị tướng.
Thật là hoài niệm, khi nhớ đến những lời mà ông ta từng nói với anh-
“Giết anh ư? Ta không thể làm được!”
“Thay mặt đế chế, cảm ơn các vị”.
Anh nhớ nụ cười hạnh phúc của vị tướng, lúc ở tầng 11.
“Xin hãy cứu cho đế chế của chúng tôi.”
Cuối cùng thì anh đã hiểu.
"Hahaha"
Không biết tại sao, Kim Gongja bật cười.
“Ahaha! Hahahaahm, uahhhah! ”
Anh vừa cười vừa ôm bụng.
Vị tướng sững sờ nhìn Kim Gongja. Tất cả binh lính đều hướng ánh mắt về phía anh. Phù thủy nhìn anh một cách kỳ lạ. Bae Hu-ryeong nhìn anh như nhìn một kẻ điên.
Nhưng Kim Gongja không quan tâm.
Anh rất buồn khi các công dân của đế chế đã quên mất mình, nhưng một cảm xúc lớn hơn thế đã chiếm trọn cơ thể anh.
"Ahh."
Kim Gongja hít một hơi thật sâu và mở miệng.
"--Đế chế!"
Anh gầm lên như một con sư tử, khiến vị tướng giật mình.
"Tôi đã bảo vệ được đế chế!"
Những người lính trên các bức tường thành cũng giật mình.
"Tôi đã bảo vệ được đế chế của các bạn!"
Tiếng gầm của anh được khuếch đại bằng Aura.
"TÔI! Đã giữ được lời hứa! ”
Các công dân của đế chế quay đầu lại.
Một số từ đường phố, một số từ chợ, số khác từ nhà của họ.
Giọng Kim Gongja vang lên trong thành phố, leo lên tường thành, va vào phòng tiếp tân. Kim Gongja bật cười. Lớn tiếng. Tiếng cười của anh cứ vang vọng vang vọng mãi.
Kim Gongja chỉ lên bầu trời trên đỉnh pháo đài.
Vài trăm ngày.
Vì không muốn ai phải chết, anh đã đánh bại Quỷ Vương Hạ Vũ sau 100 ngày,
"Tuyệt vời!"
Kim Gongja vui mừng khôn xiết.
"Tôi đã làm được rồi!"
Đó là lần đầu tiên trong đời Kim Gongja có một cảm xúc như thế này.
Kim Gongja đã sống như rác rưởi. Anh ghen tị với người khác, ngưỡng mộ họ và dành cả ngày để uống rượu.
Kim Gongja đã vứt bỏ cuộc sống của mình. Anh chỉ là một kẻ thất bại thảm hại.
Nhưng giờ thì khác rồi.
[Đã chinh phục xong.]
Hôm nay, Kim Gongja có thể đứng ngẩng cao đầu.
[Hôm nay, tầng 12 đã bị chinh phục.]
Kim Gongja có thể ngẩng cao đầu trước mọi người.
Trước Phù thủy và Kiếm Vương, và cả thế giới.
Quan trọng hơn, Kim Gongja có thể tự hào về bản thân mình.
[Nhắc lại.]
[Hôm nay, tầng 12 đã bị chinh phục.]
[Đang tính toán công trạng…]
[Tính toán hoàn tất.]
Kim Gongja hạnh phúc đến mức tim như muốn vỡ tung.
[3 Thợ săn có công trạng cao nhất.]
Ánh sáng hiện lên từ bầu trời.
+
[Xếp hạng đóng góp]
Hạng 1. Tử Vương
Hạng 2. Hắc Phù thủy
Hạng 3. Kiếm Vương
+
Chúng là những chữ cái mà NPC không thể nhìn thấy.
Vị tướng đã bị đóng băng trước tiếng gầm của anh.
“Tên điên này, ngươi bị sao vậy ? ”
"Sarbast Aegim!"
Vị tướng ngơ ngác.
Kim Gongja nhìn xuống ông ta, từ trên đỉnh pháo đài.
"Hãy chăm sóc đế chế thật tốt!"
"····"
“Xin lỗi, nhiệm vụ của một chiến binh đã kết thúc! Đế chế chắc chắn còn rất nhiều vấn đề ! Đương nhiên là thế rồi! ” – Kim Gongja cười rạng rỡ - "Hãy tự xử lý chúng và chăm sóc đế chế nhé !"
"····"
“Chúng tôi đi đây. Tạm biệt !!"
Miệng của vị tướng mở ra và đóng lại như một con cá vàng: “Ngươi… chỉ là…”
Trong khi ấy…
“ Uhahahaha! ” - Bae Hu-ryeong ôm bụng lăn lộn giữa không trung - “ Hahaha! Heeheeheehee! Kuek ?! T, tên khốn điên rồ này! Đồ tâm thần! Tên khốn zombie! Ta tưởng cậu sẽ trưởng thành cơ đấy ! Này Kim Zombie! Ta thừa nhận! Cậu rất thú vị ! ”
Kim Gongja vuốt tóc ra sau: "Thế ư ? Tôi thấy mình hôm nay thật đẹp trai ! "
“ T, tên khốn ...! Tên khốn Kim Zombie! Uhuk, tốt! ta thích cậu tự tin như vậy! Uheeheeheeheek! ”
Bae Hu-ryeong tiếp tục cười lăn lộn giữa không trung.
Kim Gongja quay lại nhìn Phù thủy.
“Được rồi, Hắc Long Sư! Cô đang làm gì đấy? Hãy lên tầng 13 nào! ”
"····"
Phù Thủy thở dài.
“Ừm… Mấy thợ săn cấp cao cũng nhiều tên điên lắm. Không sao đâu. Tôi hiểu. Dù sao như thế vẫn tốt hơn tên Truy Tà Giáo. ”
"Gì cơ?"
"Dịch chuyển."
Phù thủy nắm lấy tay anh và kích hoạt kỹ năng của cô ấy. Khoảnh khắc tiếp theo, họ quay lại chiến trường một lần nữa. Cô ấy không nói nhiều và nắm lấy cánh tay của Kiếm Vương.
Chủ nhân của Hắc Long nhìn chằm chằm vào mặt Kim Gongja.
“Quyền vào đầu tiên luôn được dành cho Hạng 1” - Cô ấy nói - “Anh có thể nói Truyền Tải cho tất cả chúng ta. Hiểu chứ, Tử Vương? ”
Đó là lần đầu tiên có người gọi biệt danh của anh.
Hôm nay đầy những chuyện mới mẻ.
"Vâng thưa cô cô" - Kim Gongja bật cười - "Truyền tải."
Và...
Họ hướng tới giai đoạn tiếp theo.
Link nhóm: https://www.facebook.com/groups/397757778223015/
Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: Nhóm Moonsnovel.
Mục lục:
Leave a Comment