Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 38: Thế giới thay đổi

 

Ánh sáng trắng lắng xuống.

 

Khi Kim Gongja mở mắt ra, anh đã ở giữa chiến trường.

 

Kim Gongja tự tin bước vào trước khung cảnh quen thuộc.

 

-Krrrrr, kiiiiek!

 

Tiếng quái vật gầm rú và tiếng thét xung trận của các chiến binh trộn lẫn với nhau.

 

Hàng ngàn con quái vật chạy đến để phá hủy bến cảng.

 

Tầng 11.

 

Trận chiến đầu tiên để bảo vệ Đế chế Aegim đã bắt đầu.

 

"Cảm ơn các vị! Cảm ơn các chiến binh đã đến để giúp chúng tôi!! ”

 

NPC Đại tướng chào đón họ giống như lần hồi quy trước. Ông ta mặc bộ giáp giống nhau, biểu cảm giống nhau, và nói những câu giống nhau.

 

“Các chiến binh! Xin hãy cứu đế chế của chúng tôi và… ”

 

Nhưng những điểm tương đồng chỉ có thế mà thôi.Các thợ săn phản ứng khác hẳn.

 

"Tập hợp lại, Hội Hắc Long!"

 

Một giọng nói lạnh lùng xuyên qua chiến trường. Đó là chủ nhân của Hội Hắc Long, Hắc Phù Thủy.

 

Phù thủy đã hét lên sau khi thu thập Aura của mình. Hắc Khí của cô ấy thu hút ánh nhìn của mọi người.

 

"Từ bây giờ, Hội Hắc Long sẽ nắm quyền chỉ đạo trong cuộc chiến này!"

 

Phù thủy nhìn chiến trường.

 

“Chen-mu mun! Dân quân tự vệ! Hãy làm bất kỳ những gì các bạn muốn ở cánh bên trái! Vạn Điện và Sangryun đi bên phải! Hắc Long sẽ chiến đấu ở trung tâm. Nếu ai có bất kỳ phàn nàn, hãy đến gặp tôi sau trận chiến! Thay vì phàn nàn, hãy chém đầu lũ orc! ”

 

Thế giới đã thay đổi.

 

"Oooowwwwwooooo!"

 

 

 

Tiếng hét của những người thợ săn là bằng chứng cho điều đó.

 

Các bang hội nhanh chóng di chuyển. Có lẽ là nhờ thông tin của Kim Gongja đã chia sẻ.

 Không có bất kỳ thợ săn nào đứng ngơ ngác một mình.

“Anh em, đi theo tôi! Nếu ai đó chết trước tôi, đừng có trách!! "

Viper đang dẫn đầu bang hội Chen-mu mun.

 

“Gã điên này... thôi kệ. Mọi người, bám theo Chen-mu mun! Chúng ta phải giúp những kẻ ngu ngốc đó khi họ bị phản công! ”

 

Dân quân Tự vệ đi theo Thánh Hiệp sĩ.

“Ahahaha! Kẻ nào hành động cá nhân sẽ lập tức nhận bản án tử hình. Tất cả mọi người! Di chuyển theo đội! ”

 

Truy Tà Giáo dẫn dắt Vạn Điện Hội.

“Mọi người đều đang chiến đấu nhiệt huyết. Chúng ta cứ từ từ."

 

Sangryun quây quần chiến dấu theo lệnh Bá tước.

 

Các bang hội không bỏ sót một điểm mù nào. Mọi người đều tập trung vào những gì họ phải làm. Thợ săn chuyên chiến đấu vung kiếm, và thợ săn chuyên hỗ trợ thi triển ma thuật từ phía sau. Giống như một cơn sóng thần, những người thợ săn đang đẩy lùi bình đoàn quái vật.

 

"Ohhhh ...!"

 

NPC đại tướng kinh ngạc thốt lên. Có lẽ ông ấy đang xúc động khi nhìn khung cảnh trước mặt.

 

“Rõ ràng là ông trời đã không bỏ rơi chúng ta! Nhìn xem! Các chiến binh từ thế giới khác đang đẩy lùi lũ quái vật! Những người lính của đế chế! Chúng ta cũng xông lên thôi!! Các binh sĩ, hãy theo tôi! ”

 

Và thế là các NPC đã lấy lại tinh thần.

 

Kim Gongja bước sang một bên và quan sát họ.

 

"...."

 

Thế đấy.

 

Chỉ cần thay đổi một chút thôi, chiến trường đã thay đổi như thế này.

 

Ngay sau đó, Bae Hu-ryeong nói với một giọng trầm.

 

“ Zombie. Cậu ổn chứ? “

 

“Hửm? Gì cơ?”

 

“ Theo cách này, cậu sẽ kém nổi bật hơn.” - Bae Hu-ryeong đang cau mày – “Cậu là kẻ thích nổi bật. Cậu mong muốn được mọi người chú ý. Nhưng làm thế này, không phải là  sự chú ý sẽ giảm đi ư?”

 

“ Tôi đoán vậy. “ - Kim Gongja nhún vai - "Nhưng điều này cũng không quá tệ."

 

“Hoho? Có lẽ cậu đã trưởng thành lên một chút.”

 

"Ý ông anh là gì? Tôi vẫn sẽ lấy những gì tôi có thể nhận được!"

 

Sau đó, Kim Gongja cảm thấy có một ánh mắt nhìn vào lưng mình.

 

Khi Kim Gongja quay lại, anh thấy Kiếm Vương già nua đang nhìn mình.

 

"Uh."

 

Kim Gongja đã hơi bối rối.

 

"Ông đang làm gì ở đó ... thưa ông?"

 

"Ta theo dõi cậu." - Kiếm Vương nói như hiển nhiên - “Lúc nãy ta nói rồi mà. Để quyết định xem ta có nên giết cậu hay không. Đó là lý do tại sao ta theo dõi cậu. ”

 

“… Uh. Mm. Ngài không định theo dõi tôi 24 giờ trong 5 ngày đấy chứ ? “

“Thật là một câu hỏi kỳ lạ. Đương nhiên là vậy."

 

Ôi trời. Cái quái gì vậy. Ông ta có phải là kẻ theo dõi biến thái không ?

 

“Chờ đã, ngài cũng phải săn giết quái vật! Phần thưởng của giai đoạn tiếp theo sẽ được trao dựa trên mức độ đóng góp! ”

 

"Hừm."

 

Kiếm Vương khẽ vung kiếm.

 

Aura màu xanh của ông ta bung nở bốn phía. Khoảng 20 yêu tinh hét lên và đầu của chúng rơi ra. Máu tung toé khắp nơi.

 

Kiếm Vương quay lại chỗ Kim Gongja.

 

"Đừng lo lắng, thi thoảng ta cũng vung kiếm cho đỡ mỏi."

 

"...."

 

"Cứ làm việc của cậu đi."

 

Quả nhiên, ông ta siêu mạnh.

 

Trình độ của ông ấy hoàn toàn khác.

 

“Haizzz."

 

Kim Gongja lắc đầu và đi về phía Hắc Long Sư. Các thành viên trong Bang Hội đã ngăn Kim Gongja lại, nhưng tạm dừng khi thấy Kiếm Vương theo sau anh. Khi Phù thủy nhận ra rằng họ đang đến gần cô ấy, cô ấy vẫy tay và dọn đường cho họ.

 

"Chuyện gì vậy? Thợ săn Kim Gong-ja. Và cả ông già này nữa ”.

 

Cô ấy nhăn mặt.

 

“Tôi đang bận chỉ đạo các thành viên Bang Hội. Tôi không có thời gian. Nếu được, làm ơn nói những gì cần thiết trong vòng 30 giây. ”

 

"Tôi chả có việc gì với cô cả" - Ông già thản nhiên nói - "Tôi chỉ theo dõi chàng trai trẻ này."

 

"Gì cơ? Cái quái gì vậy ... Thôi kệ, tôi không có thời gian để tập trung vào ông. Tóm lại, nếu không có gì quan trọng, xin mời đi cho. Này! Đội 4! ”

 

Ngay cả khi khiển trách Kiếm Vương, cô ấy vẫn bận rộn ra lệnh cho các thành viên trong hội của mình.

 

“Đừng đi về phía trước một cách ngu ngốc và như thế! Nếu mấy người không muốn bị thương cắm vào mông, hãy ở yên đó! Đội 12 đang làm gì đấy? Mấy người nghĩ chúng ta đến đây để đi dạo ư?! Chiến đấu cẩn thận vào!! ”

 

“X, xin lỗi! Hắc Long Sư! ”

 

"Nếu anh có thời gian để xin lỗi, thì ra đó mà chiến đấu đi!!"

 

Cô ấy thực sự trông rất bận rộn.

 

Kim Gongja nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.

 

“Hắc Long Sư. Tôi có phần thưởng cho việc chinh phục tầng 10. ”

 

“Tất nhiên rồi. Vậy thì sao?"

 

“Phần thưởng là mini map này. Tôi có thể nhìn thấy toàn bộ chiến trường với bản đồ này. Đồng minh và kẻ thù đều được đánh dấu. Tôi thậm chí có thể nhìn thấy lực lượng chính của kẻ thù đang ở đâu ”.

 

"...."

 

Sau đó, Phù thủy quay đầu nhìn thẳng vào mắt Kim Gongja.

 

"Có thật không?"

 

"Tại sao tôi lại nói dối? Đó là sự thật."

 

"Vậy tại sao anh không nói với tôi sớm hơn!"

 

Cô ấy nắm lấy tay phải của Kim Gongja.

 

"Nói mau! Con trùm ở đâu !? ”

 

Có vẻ như con người thật của cô ấy đã lộ diện. Không còn vẻ bình tĩnh lãnh đạm nữa.

 

“Ừm. Ở đó. ”

 

Kim Gongja chỉ theo hướng mà bản đồ nhỏ đã đánh dấu.

 

"Nó được bao quanh bởi những con quái vật nhưng ở đó-"

 

“Hãy đồng ý với việc sử dụng kỹ năng của tôi! Nói nhanh lên!"

 

"Uh, tôi đồng ý với việc sử dụng kỹ năng của Hắc Long Sư."

 

"Dịch chuyển!"

 

Khoảnh khắc tiếp theo, Kim Gongja và Phù thủy lơ lửng giữa không trung. Chính xác mà nói, họ đang rơi. Ở giữa chiến trường, quái vật và con người đang bận rộn giao tranh.

 

Mái tóc đen của Phù thủy bay trong không trung khi cô ấy hét lên.

 

"Ở đâu!?"

 

"Bên kia!" - Kim Gongja hét lên vì tiếng gió - "Nơi tôi đang chỉ-"

 

"Dịch chuyển!"

 

Mỗi khi Phù thủy hét lên , họ lại nhanh chóng tiến gần hơn đến vị trí của con quái vật trùm. Kim Gongja ôm Phù thủy chặt hơn. Không có ý gì cả đâu, chỉ là anh sợ bị rơi thôi.

Dường như cô ấy hiểu, nên cô ấy không phản đối. Và cô ấy hét lên với đôi mắt nheo lại.

 

"Anh có tự tin với thanh kiếm của mình không ?!"

 

"Đủ để giết con quái vật trùm ở đây!"

 

“Vậy thì tôi sẽ thả anh lên đầu nó. Giải quyết nhanh gọn, được chứ!?"

 

"Vâng thưa madam!"

 

Kim Gongja biết rõ cô ấy đang nói gì.

 

"Dịch chuyển!"

 

Khi lần dịch chuyển cuối cùng kết thúc, họ bay ngay phía trên đầu con trùm.

 

Khoảng cách chừng 10 mét.

 

Xung quanh nó, đám Orc và Goblin la hét inh ỏi.

 

"Kim Gong-ja!"

 

"Yaaaaaaaaa!"

 

Kim Gongja bao bọc cơ thể mình bằng Aura và hét lên.

 

Nghe thấy thế, con trùm nghiêng đầu nhìn lên.

 

-Korrrk?

 

Kim Gongja và con Goblin King nhìn thẳng vào mắt nhau.

 

Đã quá trễ rồi.

 

Lưỡi kiếm của Kim Gongja hạ cánh ngay trên đỉnh đầu con Goblin. Cơ thể nó bị chia làm hai. Nó là một con quái vật trùm, nhưng nó thậm chí không thể đánh trả. Nó chỉ nhìn Kim Gongja cho đến phút cuối như cảm thấy mình bị chơi xỏ. Ờ thì, nó bị anh đánh lừa tới hai lần cơ mà.

 

-Kerrrk…

 

-K, rrr…?

 

Những con quái vật đột nhiên mất đi thủ lĩnh của chúng, và ngây người nhìn anh. Có vẻ như chúng không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra vì nó diễn ra quá nhanh.

 

Kim Gongja cười toe toét với chúng

 

"Sao hả?"

 

Anh giẫm lên cơ thể của con Golbin King.

 

"Các ngươi cũng muốn bị cắt đôi hả?"

 

Những con quái vật la hét trong muộn màng.

 

-Kiiiii!

 

-Krrrrrk! Krrr !?

 

Đám yêu tinh và Orc nhanh chóng bị phân tán. Khi một con bỏ chạy, con kia nhanh chóng bỏ chạy, và ngay sau đó, hàng chục hàng trăm con đã bỏ chạy. Chúng bắt đầu bỏ chạy như những quân cờ domino bị sụp đổ.

 

"Tuyệt!"

 

Hạ xuống bên cạnh Kim Gongja, Phù thủy nắm chặt hai bàn tay nhỏ.

 

“Làm tốt lắm, Kim Gong-ja! Chúa ơi! Có vẻ như chúng ta sẽ có thể chinh phục màn này trong vòng chưa đầy một giờ! Có lẽ chỉ có 50 thợ săn thiệt mạng. Thậm chí có thể là 30… Ah! Tuyệt vời làm sao!! ”

 

Đó là lần đầu tiên Kim Gongja thấy Phù thủy phấn khích như vậy.

 

Phải chăng, lần hồi quy trước, cô ấy vô cảm là vì phải chứng kiến rất nhiều thợ săn đã chết?? Và cô thấy vui vì lần này ít thiệt hại hơn?

 

‘Cô ấy đơn giản hơn mình tưởng’- Anh bật cười.

 

“Nào nào, cô đang quá phấn khích đấy. Bình tĩnh một chút đi ”.

 

“Làm sao kìm nén sự sung sướng này lại được!! Tôi phải khen anh lần nữa mới được! Làm tốt lắm, Kim Gong-ja! Chưa bao giờ chúng ta chinh phục được một tầng mà thiệt hại ít như vậy. Anh có thể khoe khoang mà không ai dám phàn nàn gì”.

 

Phù thủy đang cười thật tươi.

 

Cô ấy không chỉ nhếch khóe miệng mà còn đang cười thật lòng.

 

“Chắc chắn anh sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng. Thật mừng vì người hùng mới là một người như anh. Tôi rất nhẹ nhõm."

 

"...."

 

“Tất cả các phương tiện truyền thông trong tòa tháp sẽ vồ lấy anh, vì vậy… hãy sẵn sàng đi! ”

 

Cô ấy thật sự hạnh phúc.

 

Phù thủy đưa tay ra, và anh bắt tay cô.

 

 'Phải rồi.'

 

Nắm lấy tay cô ấy, Kim Gongja nghĩ thầm.

 

‘Nhận được sự chú ý từ những người bình thường…  cũng là một điều tốt đẹp. Cảm giác thật tuyệt. ‘

 

Tuy nhiên.

 

‘Vẫn không tuyệt vời bằng việc được họ công nhận’

 

Họ. Chủ nhân của các bang hội. Những người tài năng và kỷ luật.

 

Những người có thể tự tin nói rằng họ đã làm hết sức mình.

 

Giống như Kiếm Vương, người đã bước lên đỉnh cao chỉ với một thanh kiếm.

 

Hắc Phù Thủy, người tạo ra lực lượng lớn nhất trong tòa tháp.

 

Và những Chủ hội khác, những người đã dành cả tâm huyết vào việc chinh phục và chinh chiến.

 

Họ không giống tên khốn Thiên Hỏa Đế.

 

Kim Gongja nắm chặt tay Phù thủy.

 

Anh muốn được những người này thừa nhận.

 

Và không chỉ có vậy.

 

Anh muốn bảo vệ những người này.

 

Vì vậy, anh không thể để họ sa vào bẫy của Quỷ Vương,

 

Dù điều đó rất khó khăn.

 

‘Mình muốn sống như vậy.’

 

Trong thế giới có chút thay đổi, Kim Gongja cũng muốn thay đổi.

 

Và đó là mong muốn sâu sắc nhất của anh.

 

“Chà chà” - Bae Hu-ryeong lầm bầm – “Thú vị đấy. Rất đáng để xem...”

 

Và không lâu sau, một giọng nói vang lên, cho mọi người biết rằng tầng 11 đã được dọn sạch.

 

Các chữ cái lớn hiện lên trên bầu trời.

 

+

 

[Xếp hạng cống hiến]

 

Hạng 1. Kim Gong-ja

 

Hạng 2. Hắc Phù thủy

 

Hạng 3. Truy Tà Giáo

 

Hạng 4. Viper

 

Hạng 5. Thánh Hiệp sĩ

 

Hạng 6. Bá tước

 

Hạng 7. Kiếm Vương

 

 

 

 

+

 

Khi thế giới đã thay đổi, thứ hạng cũng thay đổi một chút.

 

Kiếm Vương trượt xuống hạng 7. Và Phù Thủy vốn hạng 6, giờ ở hạng 2.

 

[Những Thợ săn hàng đầu đang tiến vào tầng 12.]

 

[Những kẻ còn lại không thể vào tầng 12 cho đến khi Top 10 nhận được phần thưởng của họ.]

 

[Xin nhắc lại....]


Và cuối cùng, âm thanh của Tháp đã vang lên. Giọng nói mở ra tầng 12.

 

"Với tốc độ này, chúng ta có thể hoàn thành tầng 20 một cách nhanh chóng."

 

Phù Thủy nói với khuôn mặt hơi ửng đỏ.

 

“Tôi nghĩ ít nhất 5.000 người sẽ phải hy sinh… nhưng bước đầu tiên thật thuận lợi. Rất tốt."

 

Không.

 

Nếu cứ để như thế này, các thợ săn sẽ phải gánh chịu thiệt hại khủng khiếp.

 

Và người chịu trách nhiệm giao thương với bên ngoài – Bá tước – sẽ chết.. Thời điểm kết nối đó bị cắt đứt, nền kinh tế của tòa tháp sẽ tan vỡ. Mọi người sẽ bối rối. Sự hy sinh có thể vượt quá 5.000, và thậm chí lên đến 500.000 người.

 

Và vì thế.

 

Kim Gongja sẽ gánh vác trọng trách.

 

Một ánh sáng chói mắt bao quanh họ.

 

Khi Kim Gongja mở mắt ra lần nữa, anh đã ở đó.

 

Đại sảnh của đế chế.

 

Nền đá hoa vẫn trắng, không bị vấy bẩn bởi máu như lần trước.

 

"Oh?"

 

"Ừm."

 

Các thợ săn lần lượt được triệu tập. Có một số thợ săn mỉm cười như thể họ mong đợi Kim Gongja ở đây, và những người khác tỏ vẻ tức giận vì Kim Gongja lại là người đứng nhất.

 

Giống như trong lần hồi quy trước.

 

“Thợ săn Kim Gong-ja! Anh thật tuyệt vời! ”

 

Truy Tà Giáo lại lon ton đến khen ngợi anh.

 

“Cùng hợp tác với Hắc Long Sư để kết liễu Trùm! Có phải anh nhận biết vị trí của quái vật trùm thông qua phần thưởng của màn 10 không? "

 

"Chờ một chút."

 

Không giống như lần hồi quy trước, Kim Gongja ngăn Truy Tà Giáo lại. Anh nghiêng đầu.

 

"Ơ… sao cơ?"

 

"Tôi có vài điều muốn nói với mọi người trước."

 

Các thợ săn đều nhìn Kim Gongja.

 

Mặt Phù thủy trông vẫn đỏ bừng. Viper cau có. Thánh Hiệp sĩ trông có vẻ thờ ơ, còn Bá tước thì đang phe phẩy chiếc quạt.

 

‘Kiếm Vương thì sao?’

 

Kim Gongja đã kiểm tra thái độ của ông già.

 

"...."

 

Ông ta đang đứng một mình trong góc phòng tiếp tân. Mặc dù mắt họ chạm nhau, ông ấy không phản ứng. Ông ấy chỉ lặng lẽ khoanh tay nhìn Kim Gongja.

 

‘Thành công rồi!'

 

Thái độ đó hoàn toàn khác với lần trước.

 

Cuộc chiến ở kiếp trước đã biến mất.

 

Kim Gongja đã làm cho nó biến mất.

 

Anh đã ngăn chặn mối quan hệ thù địch bùng nổ.

 

Kim Gongja có thể cảm thấy trái tim mình đang đập rộn ràng. Anh hắng giọng rồi nói.

 

"Hôm qua. Tôi đã nói với các vị điều này. ”

 

"Hôm qua?"

 

"Việc tôi muốn nhờ." – Kim Gongja trả lời câu hỏi của Truy Tà Giáo - “Tôi sẽ nhờ các vị làm giúp tôi một việc.”

 

“À, vâng! Tất nhiên là tôi nhớ!"

 

"Hy vọng các vị có thể làm điều đó cho tôi, ngay bây giờ."

 

Kim Gongja từ từ nhìn những người thợ săn.

 

Các Bang chủ đều đang chăm chú lắng nghe.

 

“5 ngày kể từ bây giờ. Hãy ở đây 5 ngày mà không làm gì cả ”.

 

"...."

 

"Sau đó."

 

Kim Gongja hít một hơi thật sâu.

 

Và anh đã mở miệng.

 

"Tôi sẽ leo lên tầng 20 sau 5 ngày nữa."

 


Tham gia nhóm để bàn luận, giục chương và hóng chương mới nhất:

Link nhóm: https://www.facebook.com/groups/397757778223015/

Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: Nhóm Moonsnovel.

Mục lục: 

Chương 39

Chương 38

Chương 37

Chương 36

Chương 35

Chương 34

Chương 33

Chương 32

Chương 31

Chương 30

Chương 29

Chương 28

Chương 27

Chương 26

Chương 25

Chương 24

Chương 23

Chương 22

Chương 21

Chương 20

Chương 19

Chương 18

Chương 17

Chương 16

Chương 15

Chương 14

Chương 13

Chương 12

Chương 11

Chương 10

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1


No comments

Powered by Blogger.