Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 10: Thành viên danh dự
Tình huống khó chịu nhất
khi bạn thức dậy vào buổi sáng là gì?
Có phải là chuông báo thức của
điện thoại? Là cơn uể oải vì buồn ngủ?
“Thức dậy! Mau tỉnh dậy!”
“Trời ạ, vì Chúa, cho tôi ngủ thêm một chút
thôi mà…”
[Nếu cậu không thức dậy ngay bây
giờ, ta sẽ hát một bài truyền thống của quê hương ta đấy! Giọng ca của ta có
thể khiến 30 người òa khóc đấy, biết không?]
Để Mị nói cho mà nghe. Tình huống
tồi tệ nhất là khi có một con ma bay quanh nhà bạn.
[Nhìn xem, sáng bảnh mắt rồi mà
cậu vẫn còn trên giường!]
"Mấy giờ rồi?"
Kim Gongja mở to mắt và nhìn vào
điện thoại của mình.
Trên màn hình, dòng chữ 4:01 sáng
hiện ra.
"Mới 4 giờ sáng thôi mà, tên
khốn điên rồ này!"
“Thì sao? Bốn giờ sáng là lúc
giun thức dậy và bắt đầu đi kiếm ăn. Chú mày yếu như giun ấy, chú mày nên dậy
sớm hơn nữa cơ”.
“Chà. Tôi luôn thắc mắc tại sao
Kiếm Vương lại thức dậy từ lúc 4h sáng để luyện tập. Không phải vì ông ấy chăm
chỉ, mà là vì ông anh quá ồn ào! ”
“Ờ đúng! Ta đánh thức cậu dậy vì
ta cảm thấy buồn chán, được chưa? Dù sao, nhờ thế mà cậu có thể bạn đứng dậy và
luyện tập ngay bây giờ. Hãy biết ơn vì điều đó. Nào, cúi xuống và cảm ơn ta đi.
“Cúi cái con khỉ, tôi muốn giết
ông quá…”
“Hehee. Ta đã chết rồi nên cậu
không thể giết ta. Nếu khó chịu quá thì cậu có thể tự giết mình. Ah, nhưng cậu
thậm chí không thể chết. Đệt. Thằng khốn thây ma. Ta nghĩ ra ròi, từ nay ta sẽ
gọi cậu là Kim Zombie chứ không phải Kim Gongja.
"Chết tiệt."
Khuôn mặt Kim Gongja tối sầm.
Anh quyết định mặc bộ đồ thể thao
ra khỏi căn hộ. Bởi vì trong căn phòng nhỏ, con ma kia nói liên hồi và Kim
Gongja thực sự không thể chịu đựng được nữa. Để khỏi phát rồ, Kim Gongja rời
nhà và bắt đầu chạy bộ dưới bầu trời bình minh.
“Hộc, hộc…”
Ê, Kim Zombie. Ta nhắc nhé, chú
mày thực sự không có tài năng nào ngoài sức mạnh ý chí của mình.”
Bae Hu-ryeong lơ lửng bên cạnh Kim
Gongja.
“Ta muốn dạy cậu từ những thứ cơ bản. Nhưng cậu thậm
chí còn yếu đuối hơn cả những võ sinh ở dưới đáy. “
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Kim
Gongja sao chép kỹ năng [Chòm sao kiếm] từ Kiếm Vương. Sau hôm đó, Kim Gongja
đã giết Yoo Soo-ha một lần nữa, và tránh gặp Kiếm Vương. Bây giờ, anh đang
luyện tập theo một lịch trình mà Bae Hu-ryeong đã tự đặt ra.
“Về tài năng, cậu đang ở dưới vực
thẳm. Như kiểu cái hố đen ý. Nghe thật là ngầu. Ta ghen tỵ với cậu đó!”
“Huk… khi tôi đang chạy, ông đừng
có chế nhạo tôi… hộc! Hộc!”
“Để thoát khỏi hố đen, cậu cần
một giáo trình đặc biệt. Và để đi theo giáo trình đặc biệt, cậu sẽ tốn kha khá
tiền đấy” - Bae Hu-ryeong bật cười – “Đi mua vé số nào, Zombie.”
…
Có
một Bang hội tên là Sangryun.
Tên
thường gọi của nó là Liên Hiệp thương gia. Chủ hội là thợ săn xếp hạng thứ ba, thường
được gọi là 'Nữ Bá tước'.
Như
đã đề cập trước đây, cô ấy là người duy nhất có thể gửi và nhận những thứ từ
thế giới bên ngoài. Nhờ khả năng này, Liên hiệp Thương gia đã kiểm soát được
nền kinh tế trong tháp.
"Xin
chào."
“Vâng,
chào mừng quý khách đã đến với Sangryun. Tôi có thể giúp gì cho anh?"
“Tôi
đến đây để nhận tiền thắng xổ số ”.
Bang
hội Sangryun ở thành phố Babylon là người duy nhất phát hành vé số.
"Ah.
Quý khác đã trúng xổ số ? ”
"Vâng
đúng vậy."
"Xin
chúc mừng!"
Nam
nhân viên đeo tai mèo cúi đầu về phía anh, nụ cười tỏa nắng trên khuôn mặt.
«
Này, ta luôn tò mò về bộ trang phục kia. Tại sao họ đeo tai mèo
vậy ? » - Bae Hu-ryeong hỏi.
"Nghe
nói chủ hội Sangryun thích mèo."
« Cô
ta thích mèo nên bắt mọi người đeo tai mèo? Cô ta chắc chắn là một con mụ biến
thái. Ta đảm bảo đó ».
"Điều
đó có quan trọng không?" – Kim Gongja thở dài.
Tất
nhiên nhân viên bán hàng không đeo tai mèo theo ý muốn của họ. Đơn giản là họ
không có sự lựa chọn nào cả. Dù là tai mèo hoặc râu gián, nếu Chủ hội yêu cầu
thì họ phải làm theo thôi.
“Xin
lỗi quý khách nhưng anh đã kiểm tra kỹ chưa ? Anh không thể nhận giải
thưởng nếu vé đã phát hành quá lâu ».
"Anh yên tâm. Đó là vé từ tuần trước.
"
"Thật
tuyệt!"
Đó
là một tờ vé số mà Kim Gongja đã mua ngay sau cuộc thảo luận với Bae Huryeong. Đằng nào anh cũng muốn trúng số một lần, và
Bae Huryeong bảo rằng anh cần chút tiền làm vốn.
“Vậy
thì tôi sẽ bắt đầu quá trình nhận dạng và xác minh. À, quý khách đoạt giải
mấy ? ”
"Giải
nhất."
"Hả?"
Người
bán hàng giật mình.
"Tôi
đã đoạt giải nhất."
“…”
"Đây, anh kiểm tra đi."
Giải nhất của Xổ số Hạnh phúc
Sangryun trị giá tới 53.000 đồng vàng. Nếu Kim Gongja quy đổi ra đơn vị tiền tệ
của quê hương mình, số tiền đó sẽ là 5,5 tỷ won.
« Hehe, kiếm tiền dễ quá
phải không?”
Giọng nói của Bae Hu-ryeong vọng
vào tai Kim Gongja.
Với vẻ mặt hoảng hốt, nhân viên
bán hàng đột nhiên nói.
“… Tôi sẽ đi xác nhận dãy số này,
quý khách có thể đợi một chút không ? Tôi sẽ mời quản lý ra gặp ngài. ”
"Vâng, xin mời."
Người nhân viên vội vã đi vào khu
văn phòng của tòa nhà. Kim Gongja có thể cảm thấy mọi người đang nhìn trộm anh,
xì xào và bày tỏ sự ghen tị của họ.
« Này Kim Zombie, liệu có ổn
không? Ta e rằng cậu sẽ bị đâm chết trong một con hẻm tối tăm…”
"Tôi đã có kế hoạch rồi."
- Kim Gongja nhún vai - “Hơn nữa, che giấu cũng vô ích”
Danh tính của những người trúng
xổ số đều được công bố. Thiên Hỏa đế cũng vậy, mọi người đều biết chuyện hắn
trúng xổ số tới hai lần liên tiếp.
"Đằng nào cũng lộ diện, thì
lộ luôn cho xong."
Khi Kim Gongja trúng số, anh ta
lập tức bị ám sát. Chủ hội Sangruyn không thích chuyện đó đâu.
Một lúc sau...
“Cảm ơn quý khác đã đợi. Tôi là
Arthur Taylor, quản lý ở đây. ”
Một người đàn ông ăn mặc chuyên
nghiệp và chỉnh tề đã xuất hiện. Ông hơi cúi đầu chào Kim Gongja. Lời chào của ông
ấy rất lịch sự. Tuy nhiên, ông ấy cũng đeo tai mèo trên đầu.
“Tôi được mệnh danh là ‘Kẻ Giữ
Két ’. Ngài có thể gọi tôi bằng biệt danh đó cũng được”.
“Con tôi là Kim Gong-ja. Tên của
ông khá hợp với Hội này nhỉ”.
“Haha! Tôi cũng thường nghe những
lời đó. Nào, chúng ta hãy lên lầu thôi. "
Kẻ Giữ Két cười rạng rỡ.
Vì anh ta có một biệt danh, nên
chắc chắn là ông ta nằm trong top 300 Thợ săn. Nhưng mặc dù Kim Gongja chỉ là
một thợ săn hạng F, Kẻ Giữ Khóa vẫn rất lịch sự với Kim Gongja.
“Sao phải ngẩn ngơ thế. Ông ta
lịch sự là chuyện đương nhiên, cậu là khách hàng có 50.000 đồng vàng cơ mà!”
Con ma lại lên tiếng một lần nữa.
“Này Zombie, cậu có biết ta đang
nghĩ gì không? Cậu rất dễ bị tang bốc vì cậu chưa bao giờ được đối xử tử tế. “
“…”
“Mấy hôm trước khi ta khen cậu, trông
cậu rất xúc động. Aigooo, ta thương cậu quá đi”.
'Ông im đi một lúc được không?’ –
Kim Gongja làu bàu.
“Nào nào, đừng quá tin người như
vậy, cậu nhóc. Hãy học ta này. Hãy nghi ngờ tất cả mọi người trên đời. Hãy tin
rằng tất cả mọi người là đối thủ của cậu”.
Kim Gongja cảm thấy Yoo Soo-ha và
Bae Hu-ryeong rất giống nhau. Họ thậm chí còn có biệt danh tương tự. Một
người là Hỏa Đế và người kia là Kiếm Đế. Có lẽ tất cả những người được gọi là
'Hoàng đế' đều bị tâm thần không ?
“Chà, ngài Kim Gong-ja. Tôi xin
lỗi, có chuyện gì vậy ..? ” – Kẻ Giữ Két hỏi trong khi hướng dẫn Kim Gongja lên cầu
thang. Dường như ông ấy sợ rằng mình đã làm sai điều gì đó.
Kim Gongja vội vàng trả lời :
“À, không. Tôi chỉ suy nghĩ chút thôi”.
"May quá » - Người giữ
két thở phào nhẹ nhõm - “Nhìn ngài đăm chiêu nên tôi hơi lo lắng, không biết có
làm gì khiến ngài phật ý không. Haha…”
Người đàn ông này… ông ấy có phải
là một thiên thần không?
Trong khi Kim Gongja rưng rưng
xúc động, Bae Huryeong cằn nhằn: “Nhìn xem kìa, tên khờ này thật là dễ dãi”.
Kim Gongja phớt lờ con ma loạn
thần đang làu bàu sau lưng mình, và theo Kẻ Giữ Két đi vào phòng VIP.
Những đồng tiền vàng đã được chất
đống trên bàn.
Kẻ Giữ Két lại mỉm cười.
"Đây là tất cả số tiền mà
khách hàng Kim Gong-ja sẽ nhận được."
"…Wow."
Hơn 50.000 xu vàng!
Những đồng tiền vàng lóe sáng và
làm cả căn phòng rực lên. Chỉ nhìn chúng thôi cũng khiến trái tim Kim Gongja se
lại. Một cảm giác lạ lẫm tràn ngập trong timKim Gongja.
“Ngài có thể lấy tất cả những đồng tiền vàng
này, hoặc thuê một két tiền ở chỗ chúng tôi. Ngài nghĩ sao??"
"À…”
Kim Gongja chớp mắt và nuốt nước
bọt.
Với số tiền này, anh có thể sống
một cuộc đời thoải mái và an nhàn. Nếu đó là mục tiêu của cuộc đời anh, thì anh
đã thành công rồi!
Nhưng mục tiêu của Kim Gongja là
đứng trên đỉnh cao. Trở thành một thợ săn phá đảo Tòa tháp này. Tiền chỉ là một
phương tiện để đạt được mục tiêu đó.
[Trở thành một người đàn ông kiểm
soát tiền bạc, không phải một người đàn ông bị kiểm soát bởi tiền bạc]
Lấy lại bình tĩnh, Kim Gongja
chậm rãi gật đầu.
"Tôi sẽ thuê két và gửi tại
đây."
"Ah. Một lựa chọn rất khôn
ngoan! ” - Kẻ Giữ Két vui mừng gật đầu - “Tôi luôn khuyên những người chiến
thắng làm như vậy. Dù các vị muốn nắm giữ tất cả của cải trong tay, nhưng đó là
điều khá mạo hiểm. Rốt cuộc, trong tháo có rất nhiều người có ý đồ xấu… ”
"Và…" - Kim Gongja lại mỉm
cười - “Tôi muốn mua tư cách thành viên danh dự của Bang hội Sangryun.”
"Hả?"
“Chi phí mua tư cách thành viên
danh dự là 10.000 đồng vàng, phải không?”
Kim Gongja đến gần cái bàn và đặt
tay lên đống tiền vàng.
Vàng. Màu sắc làm chói mắt con
người. Nhưng Kim Gongja biết rằng có một thứ còn mê hoặc hơn nữa, đó là tương
lai của Kim Gongja. Vì tương lai đó, Kim Gongja phải đầu tư những đồng tiền
vàng này mà không được hối tiếc.
"Tôi sẽ thanh toán ngay bây
giờ."
“…”
Kẻ Giữ Két quan sát khuôn mặt Kim
Gongja trong giây lát.
“Khách hàng Kim Gong-ja… ngài
chưa tham gia bất kỳ hội nào khác phải không?”
"Đúng vậy."
Bang hội.
Nó sinh ra không phải là để giao
lưu. Thay vào đó, lý do quan trọng nhất khiến một người vào Hội là để được Hội
bảo vệ.
Tất nhiên, ở Tháp vẫn có những
người tốt và cả Hội Liên hiệp thợ săn. Nhưng không đủ.
Kim Gongja có thể bị tấn công và
giết một cách dễ dàng. Anh đã nhận ta điều đó khi bị Hỏa đế và Kiếm vương giết
chết.
Vô luật pháp.
So với thế giới bên ngoài, nơi
này tàn bạo hơn nhiều.
Thiên Hỏa đế thích hành động một
mình. Sau khi trúng số hai lần, hắn không them nhờ ai bảo vệ. Nhưng cuộc sống
của hắn chắc chắn không dễ dàng gì vì hắn thường xuyên bị ám sát và đầu độc.
Ngay cả Kiếm Vương cũng lo lắng chuyện ai đó ám sát mình.
"Mình không nên dại dột đi
theo dấu chân của họ."
Không cần phải đối đầu với các
Bang Hội lớn. Dù sao đi nữa, mục đích của anh ta là leo tháp, không phải là
chiến đấu với con người.
"…Vâng"
Kẻ Giữ Két lấy ra một cuốn sổ và
bắt đầu viết nguệch ngoạc điều gì đó.
“Bất kỳ ai cũng có thể trở thành
thành viên danh dự của hội chúng tôi, sau khi trả phí. Xin ngài chờ chút, chúng
tôi sẽ cấp cho ngài thẻ hội viên danh dự hạng hai. ”
"Tốt lắm. Và… ” - Kim Gongja
nói thêm – “Tôi đang sống trong một căn hộ nhỏ, giá rẻ. Hy vọng Sangryun sẽ giới
thiệu cho tôi một chỗ ở tốt hơn. "
“…”
“Và nếu phải công bố danh tính
của người trúng giải nhất, hãy ghi chú rằng tôi là thành viên danh dự của Hội
Sangryun. ”
Kẻ Giữ Két đã viết tất cả những
điều Kim Gongja yêu cầu vào sổ tay, với vẻ mặt bàng hoàng.
"Quý khách… Ngài thật kỹ
tính và chu đáo."
“Ờ. Thời thế đảo điên mà. Tôi cần
phải chuẩn bị cho bất cứ điều gì có thể xảy ra”.
"…Ngài nói hoàn toàn
đúng."
Phía sau lưng, Bae Hu-ryeong đang
ôm bụng cười ngất.
“Hehe. Nhìn xem. Có lẽ ban nãy ông ta đã nghĩ cậu là
một gã khờ. Giờ thì ngớ người luôn rồi kìa”.
“Không. Chính ông mới nghĩ vậy” –
Kim Gongja nói nhỏ.
“Ta ư? Đâu có! Ta hổng nhớ gì hết
nhaaaa”
Ôi chúa ơi. Cái gã chết tiệt này.
Thật là trơ trẽn. Hoàng đế nào cũng trơ trẽn vậy ư?
“Dù sao đi nữa, chú mày làm tốt
lắm” - Bae Hu-ryeong tiếp tục cười – “Vì cậu còn quá trẻ, ta cứ ngỡ rằng mình
sẽ phải chăm sóc và thay tã cho cậu cơ đấy. Nhưng xem ra cậu sẽ ổn thôi.
"Nếu ông không nói được câu
gì tử tế thì im mồm đi."
“Hehe. Chú mày đang vui lắm đúng
không?”
Bae Hu-ryeong nói đúng. Miệng Kim
Gongja thì càu nhàu nhưng lòng cậu đang ca hát.
4000 cái chết để lùi lại 4000
ngày.
Kim Gongja đã trải qua hơn 4000
lần đau đớn vì cái chết. Giờ là lúc anh tận hưởng thành quả.
Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: MNO/Moonsnovel.
Mục lục:
Leave a Comment