Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 21: Tâm sự của Hắc Long Sư

“Ngài Gong-ja-nim! Nhỏ này hết bài tốt rồi. Úp bài đi”.

 

"Úp."

 

“Ah. Ngài Gong-ja-nim. Tên này định giả vờ có đôi nè. Gọi hắn và giết hắn đi!”.

 

"Gọi."

 

“Hừm, Cô ta có những lá bài giống ngài đó, Gong-ja-nim. Nhưng không sao, đôi của Gong-ja-nim là cao nhất! Hehe, chơi tới bến đi ngài Gong-ja-nim!”

 

"Cược hết."

 

 

Sau khoảng 30 lượt.

 

"····"

 

Anh chàng đối diện với Kim Gongja run lên.

Viper. Người thợ săn một mắt đang gầm lên giận dữ.

 

"Chết tiệt! Đây là một trò lừa đảo!"

 

Viper vung tay.

Bùm!

Chiếc bàn rung chuyển.

Những người thợ săn khác nâng cốc lên, như thể họ đã đoán trước đợi điều này. May mắn thay, cà phê không bị đổ.

“Vô lý! Đã 30 hiệp rồi nhưng tên nhóc này chưa một lần thua. Đây là một trò lừa đảo! Chắc chắn hắn đang sử dụng một kỹ năng chết tiệt nào đó! Đồ lừa đảo! ”

 

"Tiền bối, anh có bằng chứng không?"

 

Kim Gongja nhấm nháp sô cô la nóng của mình. Bây giờ trời lạnh, và uống một ly sô cô la nóng thì thật là tuyệt!

 

“Tôi là một chuyên gia về poker đấy. Tôi sẽ cảm thấy tổn thương nếu anh vu khống tôi đấy, tiền bối!”

 

"Này, đây có thực sự là một thợ săn Hạng F không ?!" - Viper hét lên trong khi nhìn quanh anh ta - “Làm sao đây lại là một thợ săn Hạng F dược! Chắc chắn Hiệp hội đã nói dối. Thằng này tối thiểu phải hạng B!! ”

 

“Chà. Làm sao anh rằng tôi không phải là hang F? "

 

"Thấy chưa? Ta biết mà…."

 

“Thực ra, tôi đã trở thành Thợ săn hạng E ngày hôm qua. Nhưng tôi đã bận chinh phục tầng 10 nên chưa kịp thông báo cho Hiệp hội được ”.

 

“…”

 

Kim Gongja mỉm cười.

 

“Cảm ơn vì đã khen nhé. Và… Ngài Viper. Ngài đã hết chip rồi. "

 

"Hở…"

 

Viper quay lưng bỏ đi. Ra góc phòng. Đó là nơi dành cho những người thua cuộc.

 

“Chào mừng anh! Sư phụ Chen-mu! ” - Truy Tà Giáo, người đã bị loại đầu tiên, nở nụ cười rạng rỡ  -“Tôi đoán là anh sẽ đến,… vì vậy, tôi đã đặt hàng một expresso! Anh không cần phải từ chối. Uống bao nhiêu tùy thích ”.

 

“Tôi không thích cà phê espresso…”

 

"Đừng! Kén chọn là xấu lắm! ”

 

“Tên cuồng tín chết tiệt…”

 

Viper ngồi xuống. Mặt anh ta như thể sắp khóc.

 

Bây giờ, còn lại 3 thợ săn trong trò chơi. Kim Gongja. Chủ hội Hắc Long  của Hắc Long Hội. Và thật bất ngờ, Thánh Hiệp sĩ.

 

"Ừm."

 

Thánh Hiệp sĩ nhìn xuống quân bài của mình và nhăn trán. Cô là đội phó của Dân quân. Một thợ săn nổi tiếng vì sự công bằng và tử tế.

Dân quân Tự vệ là một bang hội được thành lập để bảo vệ thủ đô của tầng một. Họ giống như cảnh sát. Nghe nói cô ấy đã tặng tất cả tài sản của mình cho một trại trẻ mồ côi hay gì đó.

 

"Tôi thua rồi."

 

Thánh Hiệp sĩ đặt những lá bài của mình xuống và thở dài.

 

“Tôi nghĩ khuôn mặt đơ của mình sẽ giúp được chút gì chứ… Kim Gong-ja. Anh có kỹ năng thấu thị à? ”

 

"Có lẽ. Đó có thể là khả năng thấu thị hoặc thần giao cách cảm. Hãy thử đoán xem ”.

 

"Mấy ma mới thời nay ghê thật."

 

Thánh Hiệp sĩ cười khổ. Cô cúi chào và di chuyển ra ngoài.

 

"Này! Sao cô có thể từ bỏ dễ dàng như vậy! ”

 

Viper hét lên trong giận dữ. Mép anh ta đầy cà phê, có lẽ anh ta đã làm đổ cà phê espresso của mình.

 

“Dù thắng hay thua, cô nên ở bên cạnh hắn như một con chó săn chứ! Cô chịu thua kẻ lừa đảo đó à! ”

 

“Gian lận? Đừng nặng lới với người hùng mới như thế chứ. "

 

“Rõ ràng là thằng nhãi đó đang sử dụng một kỹ năng!” – Viper gào lên

 

Thánh Hiệp sĩ nhún vai: "Tôi đã biết ngay từ đầu."

 

"Huh? Gì cơ?"

 

“Sao tôi lại không biết. Một tân binh có dám đề xuất một trò chơi may rủi mà không cần chuẩn bị trước không? Việc anh ấy thách thức chúng ta chơi trò chơi này có nghĩa là anh ấy tự tin nói rằng, “thách các người bắt thóp được tôi đấy”.

“…!”

“Chúng ta đã chấp nhận thử thách đó, và đã thua ”.

 

Viper há hốc mồm: “V, Vậy sao?”

 

“Ngài Chen-mu… tôi biết anh rất chăm chỉ luyện tập võ thuật, nhưng đôi khi hãy sử dụng cái đầu của mình.” - Thánh Hiệp sĩ thương hại nhìn Viper - “Ngay từ đầu, chúng tôi đã không có gì để mất. Nếu chúng tôi giành chiến thắng, điều đó thật tuyệt vời. Nhưng ngay cả khi chúng tôi thua ... như anh ta đã nói. Anh ấy sẽ nộp đơn vào tất cả các hội ở đây. Và đó là một kết quả khá tốt. "

 

“N, Nhưng…. Chúng ta có niềm tự hào của mình mà! Sao lại để hắn … ”

 

"Niềm tự hào có ăn được không?"

 

Viper không nói nên lời.

 

“Espresso thì uống được đó! Đây, ngài Chen-mu!. Cạn ly nào!" – Truy Dị Giới xen vào

 

“Khốn nạn…” – Viper rên lên.

 

Cuối cùng, chỉ còn lại Hạng 2 Hắc Long Sư.

 

Và Kim Gongja.

 

 

“…”

 

Chủ hội Hắc Long  tập trung vào những lá bài của mình và nói.

 

"Thật may mắn."

 

"Gì?"

 

"Vì cậu là kẻ thích hợp."

 

Chủ hội Hắc Long  đặt cược số chip của mình.

"Tôi đến từ Ukraina. Nói chính xác, tôi đến từ từng là Ukraina. Trải qua chiến tranh, sau khi mất gia đình, tôi thành một kẻ tha hương. Cậu biết đấy. Một người phụ nữ sống một mình thật khó khăn. Dù ở trong tháp hay ngoài kia ”.

 

"Tôi cho là vậy."

 

Kim Gongja vui vẻ chấp nhận lời khiêu khích của cô ấy. Anh đã cược thêm chip.

 

“…”

 

Cô do dự một lúc và gõ bàn hai lần. Bá tước tiến đến và chia bài.

 

"Vậy cô đang cố gắng nói gì?" - Kim Gongja xoa cằm, giả vờ trầm ngâm - “Tôi biết rằng mọi người trong tháp - Và đặc biệt là thế hệ đầu tiên – đều có những câu chuyện li kì. Tôi chỉ là một đứa trẻ mồ côi bình thường. "

 

“… Ngọn tháp này giống như quê hương của tôi.”

 

“…”

 

“Trong tòa tháp, mọi người không hỏi cậu đến từ đâu. Không, chúng tôi đã tạo ra văn hóa đó. Thực tế là tôi đến từ Ukraine. Con rắn đó đến từ Trung Quốc. Cậu đến từ Hàn Quốc… điều đó không quan trọng trong tòa tháp của chúng tôi. ”

 

"Là vậy sao?"

 

"Đúng. Nhờ có phước lành của tháp mà chúng tôi có thể hiểu ngôn ngữ của nhau. Ở đây, tất cả chúng ta đều bình đẳng. Ít nhất… nhiều hơn thế giới bên ngoài. ”

 

"Những người bên ngoài coi đây là một thùng rác."

 

"Ngay cả hoa hồng cũng nở trong thùng rác." -  Chủ hội Hắc Long  chuẩn bị gọi - “Kim Gong-ja. Thời điểm đồng hồ trên bầu trời hiển thị [00:00:00], các phương tiện truyền thông sẽ đổ dồn về các bài báo về cậu. Cậu sẽ bắt đầu một cuộc sống khác hẳn với trước đây. Tôi hy vọng cậu sẽ hành xử khôn ngoan”.

 "Nghe hay đấy."

 

Một lá bài khác được lật lên,.

 

“Tôi không khoe khoang, nhưng tôi thích sự chú ý. Tôi thích được mọi người khen ngợi và ngưỡng mộ. Thế thôi."

 

“… Cậu khá thành thật đấy. Có vẻ cậu hoàn toàn trái ngược với Kiếm Vương. ”

 

Thủ lĩnh Hắc Long Hội quả là một đối thủ khó nhằn. Các lá bài của cô ấy vẫn còn nguyên.

 

"Cược hết”

 

“…”

 

"Tôi rất tự tin."

 

Kim Gongja nhấc mắt khỏi lá bài và nhìn thẳng vào cô ấy.

 

“Nhân lúc này, tôi sẽ nói cho cô nghe. Tôi không lên mặt chỉ vì mới chinh phục xong tầng 10. Tầng 20. ngày 30. Thứ 40. Thứ 50. Và thứ 100. Tôi sẽ khuất phục tất cả. Không cần biết phải mất bao lâu ”.

 

“…”

 

“Tôi biết cô coi trọng tòa tháp. Tôi tôn trọng điều đó. Tôi không có kế hoạch chiến đấu với mọi người. Nhưng tôi coi các vị là đối thủ của tôi ”.

 

Ai sẽ là người đầu tiên leo lên Tháp?

 

Ai sẽ được gọi là anh hùng?

 

Được mọi người nhớ đến, được ngưỡng mộ, được ghen tị.

 

Vì vậy, anh sẽ leo lên tháp.

 

"Những người tị nạn. Nạn đói. Tôi không có thời gian để lo lắng về điều đó. Thật đấy. Nếu các vị cần cái tên của tôi, để giải quyết vấn đề, xin mời. Chỉ cần hỗ trợ tôi leo tháp thôi. ”

 

Cảm giác khuất phục tòa tháp.

Kim Gongja muốn cảm thấy nó một lần nữa.

Bởi vì điều đó thật tuyệt vời.

 

"…Haizz."

 

Hắc Long Sư thở dài - “Tôi nhầm rồi. Cậu không đối lập với Kiếm Vương, mà hai người hoàn toàn giống nhau. "

 

Chủ hội Hắc Long  đẩy tất cả các chip vào. Lạch cạch. Tất cả đều tập trung ở giữa bàn như một ngọn núi nhỏ.

 

Cược hết

 

"Là một lời khen?"

 

“Không, đó là một lời nguyền. Cả hai đều là những người tham lam. ”

 

Lá bài cuối cùng đã được lật lên.

Bài của Hắc Long sư là Thùng (Dây đồng chất). Của Kim Gongja là… Cù lũ (Full house).

Kim Gongja đã thắng

 

"Cảm ơn lời khen."

 

Kim Gongja mỉm cười. Đó là chiến thắng của anh.

 

“Vậy thì như đã cược, tôi hy vọng mình cũng được đối xử giống như những người còn lại.”

 

“Khi có nhiều quyền hạn, liệu cậu sẽ biểu hiện ra sao? Tôi rất mong chờ đấy.”

“Hả? Công việc của một thợ săn không phải là leo lên Tháp sao? Đừng lo lắng. Tôi sẽ tiếp tục làm công việc của một thợ săn. "

 

“Một tân binh mạnh mồm…” – Hắc Long Sư mỉm cười cay đắng.

 

“Phải! Kim Zombie cực kỳ lười biếng. Nếu có một kỹ năng cho sự lười biếng, anh ta sẽ đạt đến Lớp S” – Kiếm Đế rú lên.

 

“Lão khốn… Ông anh có cần gọi Kim Zombie ngay sau khi trò chơi kết thúc không?’”

 

“Tất nhiên, cậu là con zombie đột biến! Gong-ja-nim cái cục c*t! '”-  Bae Hu-ryeong phấn khích bay xung quanh – “Thây ma! Thây ma! Tên khốn zombie! Chà, nghe mới sảng khoái làm sao! Tasẽ không bao giờ đánh cược với cậu nữa!

 

“Thật thảm hại…’ – Kim Gongja khịt mũi.

 

Tại sao kẻi được gọi là Hoàng đế của Kiếm lại đáng thương thế này?!

 

"Cậu đã đi rồi à?"

 

"Đúng. Tầng 11 sắp khai trương. Tôi phải sẵn sàng ngay bây giờ nếu tôi không muốn bị người khác vượt lên ”.

 

"Cậu sẽ chuẩn bị như thế nào nếu như không biết có gì trên đó?"

 

Mm.

 

‘Cho họ một gợi ý cũng được’.

 Vì Kim Gongja sẽ được đối xử ngang hàng với họ, anh quyết định cho họ một món nợ ân tình. Anh sắp xếp suy nghĩ của mình và lên tiếng.

 

“Đó là một [Trò chơi nhập vai].”

 

"Hm?"

 

“Chủ đề của tầng 11 đến tầng 20 là [Nhập vai].”

 

Mọi người đều nhìn Kim Gongja với ánh mắt lóe sáng.

Chỉ với một gợi ý nhỏ nhất, bạn có thể tiến nhanh hơn những người khác. Thông tin anh cung cấp cho họ lúc này là vô giá.

 

“Tháp đã cho tôi một gợi ý… như một phần thưởng cho việc dọn sạch tầng 10.”

 

Đó là một lời nói dối.

 

Kim Gongja vẫn chưa nhận được phần thưởng của mình cho tầng 10. Kim Gongja đoán anh sẽ nhận được nó khi con số tụt về mốc 00:00:00. Nhưng anh vẫn biết điều gì sẽ xảy ra.

 

Kiến thức về tương lai. Không có lý do gì để không sử dụng nó.

 

“Tôi chỉ biết vậy thôi.”

 

"…Cám ơn vì đã chia sẻ." - Chủ hội Hắc Long  gật đầu - "Tôi chắc chắn sẽ đáp lại ân huệ này."

 

“Tôi trông đợi điều đó” – Anh mỉm cười.


Tiến độ: 10 chương/tuần, cho đến chương 60

Hết chương 22 - Thợ săn SSS Hệ Tự sát truyện chữ tiếng Việt - SSS-Class Suicide Hunter

Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: Nhóm Moonsnovel.

Mục lục: 

Chương 21

Chương 20

Chương 19

Chương 18

Chương 17

Chương 16

Chương 15

Chương 14

Chương 13

Chương 12

Chương 11

Chương 10

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1


1 comment:

Powered by Blogger.