Thợ săn SSS hệ tự sát - Chương 64: Thiên ma và Minh chủ Võ Lâm

 Thế giới đang sụp đổ, nhưng hai người thuộc Chính phái và Ma giáo không có ý định dừng cuộc chiến của họ.


Chỉ điều này thôi đã đủ khiến Kim Gongja không nói nên lời, nhưng… Có một cảnh thậm chí còn gây sốc hơn.


Đó là cảnh hai người đánh nhau.


"Kẻ sĩ không kén chọn bút. Kiếm khách không kén chọn kiếm. Ma khí dụng tâm,muôn vật hóa kiếm".


Thiên Ma nói với Minh chủ Võ lâm.


Thanh gỗ nhỏ vẫn nằm trong tay cô.


"Mặc dù bây giờ ta chỉ cầm một thanh gỗ, ta vẫn có thể đưa một ông già như lão xuống suối vàng."


"Vậy thì tới đi!"


Minh chủ Võ lâm cầm cây gậy của mình và hét lên kịch liệt.


"Hãy chiến đấu và xác định xem ai sẽ thống nhất Võ Lâm, một lần và mãi mãi!"


Là thế đó.... hai người thuộc Chính phái và Ma giáo đã đụng độ nhau.


Có lẽ thuật ngữ ‘đối đầu’ hơi quá.


Hành động của hai người không hơn gì chỉ là những trò lố.


"Thiên Ma Pháp Ấn!"


"Huh! Thiên Tru Nguyệt Ảnh Chưởng!"


Thiên Ma và Minh chủ Võ Lâm tuôn ra những lời lẽ hào nhoáng. Nhưng chỉ có thế thôi.


Thứ hai người có trong tay chỉ là những cây gậy gỗ, tạo ra tiếng va chạm nhịp nhàng vui tai.


Bam! Bam! Bam!


Những que gỗ của họ đã gãy ngay cả trước khi trận đấu diễn ra cao trào. Sau đó, Thiên Ma và Minh chủ Võ lâm lao vào nhau, với ánh mắt dữ dội. Thiên Ma túm được bộ râu của Minh chủ Võ lâm, và ông già đã nắm lấy búi tóc của cô.


Kim Gongja không nói nên lời.


"Cái quái gì đây…"


Tình hình càng lúc càng trở nên thú vị hơn.


Bởi vì... 


"Ồ, lạ thật." - Bae Hu-ryeong đã đưa ra một lời nhận xét bất thường - "Tư thế của họ rất chuẩn".


''Gì cơ?'' - Kim Gongja ngạc nhiên.


"Ngay cả nhịp hô hấp của họ cũng rất nhịp nhàng. Trong thế giới của ta, họ cũng sẽ được coi là cao thủ."


Gongja quay lại và nhìn cuộc đấu tay đôi. Minh chủ Võ lâm định chọc vào mắt của Thiên Ma, cô ta vội vàng che mặt bằng cả hai tay.


"Hai người đó ư?"


"Cậu không thấy sao? Lão già định dùng một trong những thức Long Trảo thủ, giống như Thần Long đang móc lấy viên ngọc trong mắt Ác Long. Cái này được gọi là Lưỡng long tranh châu. Và cô ta đang để bảo vệ khuôn mặt của mình, giống như Đức Phật dùng tay che chở cho chúng sinh trong nhân gian, có thể gọi là..."


Nghe lời giải thích của Bae Hu-ryeong...


Gongja giơ một tay lên để ngắt lời, và hỏi: "Nhưng tại sao họ lại đánh nhau một cách cẩu thả như vậy?"


"Thế nên ta mới thấy kỳ lạ. Nếu họ đã đạt đến trình độ đó, mỗi chuyển động của họ phải tiềm ẩn khí lực mạnh mẽ..."


Dường như họ không có bất kỳ năng lượng nào trong chuyển động của mình... Như thể đan điền của họ đã bị nghiền nát…


Nhìn thấy Bae Hu-ryeong liên tục nghiêng đầu, Kim Gongja nghĩ đến một khả năng.


"Ông chỉ đang giễu cợt tôi, phải không Kiếm Đế?"


"Này, ta không phải là một kẻ say xỉn. Và ta cũng không điên để đùa giỡn với những thứ như thế này."


Kiếm Đế gõ đầu Kim Gongja.


"Không, chết tiệt, cậu thực sự không thấy sao? Chậc chậc... Cũng có lý, thế nên cậu mới cần ta dạy dỗ, há há..."


Dù đang cười nhưng giọng Kiếm Đế cũng rất nghiêm túc.


Và có một người còn nghiêm túc hơn.


"Cô gái đó ... cô ta là cao thủ!"


Độc Xà đang nheo mắt.


"Cú cắn đó tuân theo nguyên tắc biến chiêu của Chu Sa, và cú đánh bằng cùi chỏ đó đạt tới đỉnh cao của nguyên tắc DŨNG và CƯỜNG".


"Hee, những gì Độc Xà nói có phần đúng đó" - Kiếm đế cười khẩy - "Đó đều là những chiêu thức đỉnh cao, một là chiêu "Thôn phệ tinh không", hai là chiêu "Long Phá Toái". Ừm, ít nhất thì vẫn hơn cậu..."


Kim Gongja lặng lẽ kiểm tra những suy nghĩ của Độc Xà. Người đàn ông này đang khoanh tay như thể nghiêm túc suy nghĩ.

Nhưng...

「Những chuyển động đó làm mình liên tưởng đến tiểu thuyết [Thật tốt khi được sinh ra làm một Cerberus và giữ các cánh cổng của lâu đài Quỷ Vương] hoặc cuốn [Anh hùng bước ra từ Game Online,  đã quyết định để trở thành một chiến binh thực thụ].

Thế đấy.  Rốt cuộc thì anh ta vẫn là một gã cuồng novel.

Kiếm đế bị sốc sau khi nhìn những suy nghĩ đó.

Nhà giả kim nghiêng đầu bối rối.

"Có nhầm không ạ?? Tôi thấy đây giống như một cuộc đánh lộn giữa hai đứa trẻ… "

"Mẹ kiếp. Đó là sự khác biệt về trình độ đấy, cô nhóc. Chỉ những người như tôi mới nhìn thấu được sự vi diệu trong chiêu thức của họ". 

Vừa nói, Độc Xà vừa nghĩ thầm: 'Ôi chúa ơi. Họ có bao nhiêu kỹ năng vậy? Mình cá là họ mạnh hơn cả ông già Kiếm Vương.... Chỉ nhìn thôi mà mình cảm thấy đã học được bao nhiêu điều. Tốt lắm, sau khi về mình sẽ có nhiều thứ hay ho để chỉ dạy cho đàn em..."

Đó là một cảnh tượng kỳ lạ: Minh chủ Võ lâm và Thiên Ma vật lộn trên tuyết, Độc xà chăm chú đứng xem và phân tích dưới góc nhìn của kẻ mê tiểu thuyết, còn Kiếm Đế trầm trồ lý giải chiêu thức cho Kim gongja. 

May thay, chuyện đó đã không kéo dài. 


"Aigoo! Tôi chết cóng mất!" - Dược Vương hét lên - "Này, hai kẻ kia! Các người định chiến đấu trong bao lâu? Các người không nhìn thấy chúng tôi ở đây à? Hay là mắt hai người híp quá nên không thấy?"

Họ dừng lại trước tiếng gầm chói tai của Dược Vương.


Minh chủ Võ lâm gãi đầu với vẻ mặt xấu hổ.


"Chà, đúng là lâu rồi chúng ta không có khách. Không nên tiếp khách kiểu như vậy, chậc chậc..."

Thiên Ma cũng lúng túng ho khan.

"Chờ chút, ta sẽ hướng dẫn mọi người đến hang động, nơi Giáo chủ Vĩ đại ta đây đang ở."


Không lâu sau, những đám mây đen tan dần. Kim Gongja không còn cần Shiny soi đường nữa.


Những thây ma lại cứng như đá dưới ánh mặt trời, và họ có thể thoát khỏi cánh đồng tuyết một cách an toàn.


- Hừ, hừ….


- Hộc! Hộc!


Tuy nhiên, Thiên Ma và Minh chủ Võ lâm đã quá yếu. Vì thể lực sa sút, hai người hóa thành trở ngại.


Hai người bọn họ hiển nhiên không phải là nhân sĩ võ lâm bình thường, mà là những người đứng đầu Ma Giáo và Chính phái. Họ phải là  những kẻ mạnh nhất thế giới này. Kiếm Đế và Độc xà thậm chí còn khen ngợi kỹ năng của họ, tất nhiên là thông qua những lý lẽ khác nhau.


Vậy mà...

Họ đang thở hổn hển dù chỉ mới đi được một đoạn trong tuyết.


"Uhm" - Kim Gongja khẽ hỏi- "Tôi có thể cõng cô không, nếu cô không phiền?"


"Ờ, tốt tốt. Vừa đi vừa thiền định đúng là không dễ chút nào."


Câu nói của Thiên Ma nghe có vẻ sai sai, nhưng Kim Gongja không hỏi gì. Giống như ban nãy, cậu cõng theo Thiên Ma, và Độc Xà mang theo Minh chủ Võ lâm.


Dược Vương nghiêm nghị nói.


"Tử vương. Điều đó không đúng."


"Gì cơ?"


"Đừng ích kỷ thế".


"??"


"Đổi ca đi".


Kim Gongja không muốn tranh luận, vì vậy anh quyết định làm theo ý Dược Vương. Thế là cậu cõng Minh chủ võ Lâm và bước đi.


Chính lúc đó.


''Huh?''


Kim Gongja bị thu hút bởi một cảm giác kỳ lạ khi cậu đang mang Minh chủ Võ lâm và bước đi.


'Thật là kỳ lạ.'


Bae Hu-ryeoung nghiêng đầu: 'Có gì lạ?'


'Tôi cảm thấy ấm áp.'


'Hả?'


'… Cơ thể ông ấy cảm thấy rất ấm. Nhưng thời tiết bây giờ rất lạnh mà? Nếu chúng tôi không sử dụng Aura của mình, chúng tôi sẽ đóng băng. Nhưng ông ấy thật ấm áp...'


'…….'


Kiếm Đế có vẻ trầm ngâm và im lặng. Kim Gongja cũng chìm trong suy nghĩ.


Có phải ông ấy đang bảo vệ cơ thể của mình bằng thứ gì đóAura giống như chúng ta đang làm? Nhưng tại sao Kim Gongja không cảm nhận được một tia nội lực nào từ các đòn tấn côn trong trận chiến vừa diễn ra lúc đó?


''Có gì đó sai sai thì phải"


Thật kỳ lạ. Nhưng vì Kim Gongja không nhận ra chính xác điều gì, nên cậu lặng lẽ qua cánh đồng tuyết.


"Đây là nơi ta ở".


Hang động mà Thiên Ma chỉ, cách cánh đồng tuyết không xa.


Có một lỗ hổng rộng trên trần nhà, và ánh sáng bình minh tràn vào.


"Chà…!".


Miệng của Nhà giả kim há to vì kinh ngạc. Đôi mắt cô lấp lánh trên cặp kính mờ.


"Đ-Đó là một suối nước nóng, phải không?"


Thật vậy, có một bồn tắm nước nóng lộ thiên trong hang động.


Một cái ao nhỏ, chứa đầy nước ở sâu trong hang. Hơi nước nóng bốc lên nghi ngút. Suối nước nóng tự nhiên này là thứ hoàn hảo để vượt qua cái lạnh cóng bên ngoài. 

Kim Gongja nghĩ đó là một cảnh tuyệt đẹp.


Bổn tọa đã tìm thấy nó cách đây rất lâu.


Thiên Ma mỉm cười: "Ta chưa từng nghĩ đen chuyện sẽ được đón tiếp những vị khách ngoài Quan Ải. Tắm rửa trước đi. Bổn tọa sẽ cùng lão già đó đi tìm thức ăn để mời các vị".


"Huh. Có thứ gì khác ngoài Tích cốc đan sao?"


"Thế nên ta mới nói là hãy đi tìm thứ gì đó. Ông điếc à, lão già?"

"Lão già, lão già… cô luôn gọi ta như vậy, nhưng nhìn lại mình đi, cô thì trẻ lắm chắc!"


"Nếu ông thấy bị xúc phạm, thì cũng học cách thoát thai hoán cốt như ta đi!"


Thiên Ma và Minh chủ Võ lâm vừa làu bàu vừa chao đảo đi ra cửa hang động.


Tham gia nhóm để bàn luận, giục chương và hóng chương mới nhất:

Link nhóm: https://www.facebook.com/groups/397757778223015/


Mục lục: 

Chương 68 - Phần 2

Chương 68 - Phần 1

Chương 67

Chương 66

Chương 65 - Phần 2

Chương 65 - Phần 1

Chương 64

Chương 63

Chương 45

Chương 44

Chương 43

Chương 42

Chương 41 - Phần 2

Chương 41 - Phần 1

Chương 40 - Phần 4

Chương 40 - Phần 3

Chương 40 - Phần 2

Chương 40 - Phần 1

Chương 39

Chương 38

Chương 37

Chương 36

Chương 35

Chương 34

Chương 33

Chương 32

Chương 31

Chương 30

Chương 29

Chương 28

Chương 27

Chương 26

Chương 25

Chương 24

Chương 23

Chương 22

Chương 21

Chương 20

Chương 19

Chương 18

Chương 17

Chương 16

Chương 15

Chương 14

Chương 13

Chương 12

Chương 11

Chương 10

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1


No comments

Powered by Blogger.