Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 18: Pháo hoa
[Người thách thức là thợ
săn Kim Gong-ja.]
[Tính toán phần thưởng… tính toán
đã hoàn thành.]
[Phần thưởng sẽ được trao sau 24
giờ, khi bạn vào tầng 11.]
Hệ thống đã xác nhận.
Một thành tích mà chưa ai khác đã
làm được. Kim Gongja đã làm điều đó. Kim Gongja, người thậm chí còn không có
trong bảng xếp hạng.
Nếu điều này lộ diện, thế giới sẽ
đảo lộn.
Nhưng anh không cảm thấy thoải
mái. Vừa vui vừa buồn.
Kim Gongja đứng trong tòa nhà phủ
đầy tro bụi.
“Này. Tại sao mặt chú mày đần ra
vậy? “
“…”
“Chú thậm chí đã vượt qua nhiệm
vụ ẩn. Ngay cả ta cũng chỉ hoàn thành được một nhiệm vụ ẩn. Phần thưởng có lẽ
sẽ khá tuyệt.”
“Một kẻ tâm thần như ông anh làm
sao hiểu được. "
“…”
Thật là ngạc nhiên. Tâm trạng u
ám của Kim Gongja biến mất sau một câu nói của Bae Hu-ryeong. Vâng. Sống với
cái gã ham chơi điên rồ này, anh sẽ không thể trầm tư hay buồn chán được
“… Tôi chỉ nghĩ rằng thế giới
thật khốn nạn.”
“Hả?”
“Vừa rồi anh đã thấy đó. Cho dù
đó là thế giới của chúng ta hay một thế giới khác, mọi thứ tồi tệ đều có thể xảy
ra. "
“Tôi đoán vậy” - Bae Hu-ryeong
gật đầu – “Nhân loại là thế”
Họ lặng lẽ đứng như vậy một lúc.
Cả hai nhìn những gì còn lại của ngôi biệt thự và rùng mình.
“Được rồi, quên đi! Nói chuyện
kiểu này không hợp với ta. Bên cạnh đó, Kim Gong-ja, cậu tuyệt lắm!”
"Gì?"
“Sử dụng một phương pháp của
riêng cậu để khuất phục Boss. Thật không thể tin được. Thật đáng khen!”
Kim Gongja nhíu mày. Có lẽ Kiếm
đế nói thật lòng, nhưng anh nổi da gà.
“… Ông anh nói nghiêm túc đó hả??”
“Nào nào! Ta khen ngợi vì cậu
xứng đáng được khen ngợi. Cậu đã vượt qua màn này không phải do may mắn mà là
kỹ năng của cậu. Chúng ta là đồng đội nên ta cũng mừng lắm chứ!”
Kim Gongja càng nhíu mày hơn.
"Kỳ dị…"
“Hử? Kỳ dị là sao? Ta nói thật
mà, cậu làm tốt lắm, Kim Gong-ja! cậu thật tuyệt, Kim Gong-ja! Hãy tiếp tục vươn
lên hạng nhất nhé!”
Kiếm đế cười sảng khoái. Hm? Tại
sao đột nhiên anh ấy lại như thế này? Mặt trời mọc từ phía tây, hoặc ngày mai
tòa tháp sụp đổ chăng?
Chính lúc đó.
[Thông báo.]
[Hôm nay, tầng 10 đã được dọn
sạch.]
Một giọng nói vang lên.
[Thông báo lại một lần nữa.]
Đó không phải là giọng nói mà chỉ
Kim Gongja nghe thấy. Một giọng nói vang vọng trên trời cao.
[Hôm nay.]
[Tầng 10 đã bị quét sạch.]
Một tin nhắn chúc mừng báo hiệu
một kỷ nguyên mới.
[Sau 24 giờ, tầng 11 sẽ mở ra.]
Vút…!
UỲNH
Có gì đó nổ tung trên bầu trời.
Đó là pháo hoa.
Đầu tiên, một quả pháo hoa màu tím
phát nổ, sau đó là màu đỏ, xanh, vàng và đủ loại màu sắc khác nhau trang trí
bầu trời.
"Ah…"
Kim Gongja thẫn thờ nhìn bầu
trời. Pháo hoa không biến mất mặc dù chúng đã nổ. Chúng xoắn và vặn vẹo, và từ
từ tạo thành hình dạng.
[24:00:00]
Đó là hình dạng của một chiếc
đồng hồ.
[23:59:59]
Và kim đồng hồ trên trời bắt đầu
chuyển động.
“…”
Bae Hu-ryeong và Kim Gongja nhìn
vào bầu không khí.
Sau đó, Kiếm đế lẩm bẩm một mình.
“Cuối cùng thì thử thách thật sự
cũng bắt đầu.”
Kim Gongja gật đầu lia lịa: "Ừ."
“Ta đã xem một màn bắn pháo hoa
như thế này… khi ta còn sống.”
“Với tôi cũng là lần thứ hai.
Nhưng." - Kim Gongja nắm chặt tay - “Nhưng trước đây tôi đã ở trong một
quán bar ở tầng một. và ngắm nhìn một cách thờ ơ. Tôi thậm chí không biết
chuyện gì đã xảy ra. Tôi đã đánh mất cơ hội và cuối cùng trở thành thợ săn Hạng
F cả đời… chết tiệt. Càng nghĩ về điều đó, tôi càng thấy mình thật ngu ngốc ”.
“Ha ha” - Bae Hu-ryeong bật cười –
“Giờ thì sao? Cảm giác thế nào khi được thăng chức từ một nhân vật phụ thành
nhân vật chính?”
Kim Gongja không trả lời ngay.
Thay vào đó, Kim Gongja rút điện thoại ra.
Để xem phản ứng của cộng đồng
mạng về điều này.
“Pháo hoa gì đây?”
“Đang bắn pháo hoa ở tầng một.
Chỉ có tầng này thôi à?”
“Tôi ở tầng 3 nhưng ở đây cũng có
bắn pháo hoa”
Đúng như mong đợi. Màn bắn pháo
hoa giữa ban ngày đã làm dậy sóng cộng đồng mạng.
“Có ai nghe thấy giọng nói vừa
rồi không?”
“tôi nghe nói tầng 10 đã được dọn
sạch nhưng có đúng vậy không”
“Hội Hắc Long chăng? Sao họ chẳng
thông báo gì cả?”
“Họ bảo tuần sau mới đột kích lần nữa”.
“Không phải Hắc Long đâu!! Tất cả
họ đang ở quán cà phê trước ngân hàng babylon trên tầng 1.”
“Vậy thì ai làm?”
Những tin nhắn, bài viết và bình
luận liên hồi.
- [Tin tức mới nhất] Tầng 10 đã
bị chinh phục!
- [Tin nóng!] Chưa rõ bang hội
nào đã chinh phục tầng 10.
- [Tin tức đột phá] Hắc Long Hội
không tham gia chuyện này.
Hàng ngàn bình luận xuất hiện mỗi
giây. Tất cả các cộng đồng thợ săn đều sôi sục.
Các cơ quan thông tấn ở Babylon
điên cuồng tung ra các bài báou, và những tin đồn bùng lên.
“Nếu không Hắc long thì là ai?”
“Tôi đang cầu nguyện ở Vạn Điện
và các thủ lĩnh của Hội đều ở đây. Có vẻ như không phải là Vạn Điện ra tay đâu.”
“Thế thì!! đó là Kiếm Vương!
“Phải rồi, chính Kiếm Vương đã xử
lý con Boss. Chắc 100%”
“Đúng đúng, Kiếm Vương có thể làm
được điều đó”
Tất cả những thợ săn và bang hội
mạnh mẽi nhất đều được nhắc đến ít nhất một lần.
Nhưng…
“Anh đang nói gì vậy. Kiếm Vương
đang uống sữa trong quán bar!”
“Không phải Kiếm Vương!”
“Viper đang huấn luyện thành viên
trong hội”.
“Thánh Hiệp sĩ đang ở quảng
trường babylon”
“Thật vô lý”
“Tôi là người của sanghyun. Tôi
không thể tiết lộ tên thật của mình nhưng không phải là sangryun ra tay đâu!”
Cuối cùng, cả cộng đồng bùng lên một câu hỏi lớn.
“Vậy đó là ai”
“Không ai biết ai đã chinh phục
tầng 10 ư?”
“Ai nhỉ?”
ㆍ
ㆍ
ㆍ
Kim Gongja đã tắt màn hình của
điện thoại.
Và anh quyết định trả lời những
gì Bae Hu-ryeong đã hỏi tôi trước đó.
"Cảm xúc của tôi lúc này…"
Anh đã mỉm cười.
“Thực sự thì cảm giác rất tuyệt.”
Đó là điều mà anh chưa bao giờ
cảm thấy trong suốt cuộc đời mình. Nhưng anh biết cảm giác này là gì. Bản năng
đã mách bảo anh.
Đó là cảm giác ở trên đỉnh cao.
“Tôi cảm thấy như cả thế giới
đang nằm trong tay mình”.
“Thế ư?” - Bae Hu-ryeong nhếch
mép – “Đừng ảo tưởng. Cậu không ở trên cùng, và cậu chỉ chinh phục được tầng
10. Nhưng… dù sao đi nữa! Kim Gong-ja. Cậu đang tiến gần đến đỉnh cao hơn bất
kỳ ai khác.”
"Tôi biết." - Kim
Gongja đưa mắt nhìn - "Bây giờ… tôi muốn thực sự đứng đầu."
Lạch cạch!
Tiếng bước chân vang lên. Có một
người đang chạy lên cầu thang.
Đó là người gác cửa, người mà Kim
Gongja đã nói dối rằng anh bị bệnh nan y.
“Hộc, khụ…! Hộc! Ngài thợ săn…! ”
Người gác cửa ướt đẫm mồ hôi. Có
vẻ như anh ta đã chạy vối tới đây. Và anh ấy dừng lại thở hổn hển.
“Cái đó ... chuyện vừa rồi. Có
phải là ngài không? ”
"Tôi không biết! Anh đang
nói gì thế."
"T, Tầng 10! Ngài đã vượt
qua tầng 10 mà!” - Người gác cửa hét lên - “Tôi phụ trách hôm nay… và ngài là
thợ săn duy nhất thách thức tầng 10 ngày hôm nay, vì vậy…. Hiệp hội thợ săn
liên tục gọi cho tôi để hỏi chuyện gì đã xảy ra…! ”
"Ừm thế hả."
Kim Gongja nhìn người gác cửa.
Buzz. Buzzz.
Khi anh ấy nói chuyện, túi của
anh ấy không ngừng rung lên. Đó có lẽ là những cuộc gọi.
Đúng như anh ta nói, có vẻ như
toàn bộ Tòa tháp đang hoảng loạn.
Kim Gongja mỉm cười.
"Nếu tôi thực sự chinh phục
tầng 10 thì sao?"
"Xin lỗi?"
“Anh sẽ làm gì nếu tôi thực sự là
thợ săn đã dọn sạch tầng 10.”
“Đ, đó là…” - Người gác cửa bối
rối - “Tôi đã không kiểm tra ID của ngài nên… tôi sẽ làm điều đó ngay bây giờ.”
“Không. Anh lính canh. Thật là
lạ. Không phải là anh quên kiểm tra ID của tôi. Anh thậm chí đã lấy 100 Vàng
của tôi ”.
"Đ, đó là..."
"Anh vất vả rồi! "
Kim Gongja nhẹ nhàng vỗ vai anh.
Anh ta nhìn Kim Gongja với vẻ mặt thẫn thờ. Và Kim Gongja vượt qua anh ta để đi
xuống cầu thang.
Anh nghe thấy một tiếng hét tuyệt
vọng từ phía sau.
“Xin… xin vui lòng đợi trong giây
lát! Thợ săn-nim! Ngay cả biệt danh của ngài cũng được! Ít nhất hãy cho tôi
biết biệt danh của ngài! Nếu không, các sếp sẽ xử lý tôi mất! ”
Kim Gongja trả lời mà không hề nhìn
lại.
"Tôi không có biệt
hiệu."
“…”
"Làm việc chăm chỉ nhé. À,
và đừng đi theo tôi làm gì”.
Rất may, người gác cửa đã không
đi theo anh. Có lẽ anh ta đã quá mệt mỏi khi leo cầu thang.
“Này. Khuôn mặt của tên đó trông
hài cực” - Bae Hu-ryeong cười khúc khích khi nhìn về phía sau - Dù sao thì, làm
tốt lắm. Đó là cách để nâng cao giá trị tên tuổi của mình. Đúng vậy. Mọi người
sẽ phải tìm đến cậu. Ngay cả khi cậu không nói…”
"Kiếm Đế."
“Huh? Gì?”
Gongja đứng trước phiến đá dịch
chuyển trước lối vào tầng 10.
"Tôi đã nhận ra vài điều."
“Điều gì?”
"Tại sao đột nhiên anh lại
khen tôi?" - Kim Gongja đi xuống tầng 1 và nói - "Cá cược."
Bae Hu-ryeong khựng lại.
"Ông anh đã hứa sẽ gọi tôi là Ngài
Gong-ja nếu tôi tiêu diệt được con Boss trong
2 mạng, phải không?”
“!!!!”
“ Chà, giờ thì sao! Tôi thực sự
đã làm được rồi đó. Chà chà, Kiếm Đế của của chúng ta đang gặp rắc rối lớn
nhaaa~. ”
“Này. Gong-ja… nhưng chúng ta là
đối tác của nhau… điều đó có hơi sai không?” - Bae Hu-ryeong cầu xin với khuôn
mặt như sắp khóc – “Nghĩ xem! Các đối tác có vị thế ngang nhau. Cậu và tôi.
Đứng ngang nhau. Một người đã thống trị đến tầng 99 và một người sẽ thách thức
tầng 100. Quan hệ đối tác! Quan hệ Bạn bè! Đẹp làm sao!”
Kim Gongja cười rạng rỡ.
"Kệ ông. Từ nay hãy gọi tôi
là Ngài Gong-ja”.
“…”
"Từ nay và mãi mãi."
Thời điểm đó, Bae Hu-ryeong đã
rơi vào tuyệt vọng.
Leave a Comment