Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 26: Giải pháp của Thánh Hiệp sĩ

  

 "…Nói chuyện?"

 

"Đúng. Thành thật mà nói, tôi hơi sửng sốt. ”

 

Trên tầng 12, mọi người đang ở trong cung điện. Giọng Kim Gongja vang lên.

 

“Tôi không biết tại sao ngài lại tấn công tôi. Có thể ngài mới nhìn thấy tôi lần đầu tiên, nhưng tôi đã từng ngưỡng mộ kiếm thuật của ngài. Vậy mà ngài lại làm thế này... tôi thực sự khó xử. ”

 

Gương mặt của Kiếm Vương đanh lại.

  

'Mình cũng đoán là ông ta sẽ như vậy.'

 

Không phải vô cớ mà ông ta cư xử như thế.

 

Ngày đầu tiên ông ta gặp Kim Gongja, một ngày ở kiếp nào đó xa xa, Kiếm Vương đã nói rằng:

 

"Ngươi  nghĩ rằng ta không biết à! Ngươi chính là một sát thủ của Hắc Long!"

 

"Ta không biết tại sao con phù thủy đó gọi ngươi tới, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức để giết ngươi!"

 

Thế đấy, ông ta nghĩ anh là sát thủ.

 

'Và một sát thủ từ Hắc Long Hội.' 


Lúc này có lẽ ông ta cũng đang nghĩ như vậy. Rằng anh ta là một sát thủ do Hắc Long Hội thuê, kẻ đã giết nhiều sinh mạng vô tội. Không, có lẽ ông ta còn nghĩ rằng Kim Gongja là một sát thủ đặc biệt từ Ngũ đại Bang hội.

 

"Ờ thì...  Đúng vậy" - Bae Hu-ryeong gật đầu - "Theo góc nhìn của người khác, cậu thực sự kỳ lạ."

 

"Uhm."'

 

Một anh hùng bí ẩn mới xuất hiện, khi không ai mong đợi!

 

Một thợ săn Hạng E đã chinh phục cửa ải mà chưa ai xử lý được. Và ngay sau khi làm vậy, kẻ đó  đã thỏa thuận với năm Bang hội lớn và được đối xử giống như các Bang chủ…

 

"Quá lạ."

 

"Đúng. Thế nên, trong mắt Marcus, cậu không phải là một thợ săn đã nỗ lực để vươn đến thành công. Ngược lại, ông ta nghĩ cậu là một anh hùng giả mạo mà các hội lớn dựng nên".

 

Bae Hu-ryeong le lưỡi.

 

"Zombie, chú mày tự tử bao nhiêu lần rồi? 4090?" 

"Bây giờ có lẽ là 4093."

 "Vậy đó. Trong mắt Marcus, cậu đã giết 4093 người. Và cậu không phải là một sát thủ đơn độc, mà là sát thủ được hỗ trợ bởi các hội lớn."

 

Kim Gongja gật đầu.

 

"Có lẽ ông ta nghĩ rằng, tôi đã giết người theo lệnh của các Bang hội lớn."

 

Các Bang hội lớn cai trị tòa tháp.  Và Kim Gongja là con chó săn của họ, và anh đã giết 4093 người.

 

Đó là một sự hiểu lầm… nhưng với Kiếm Vương, đó có lẽ là một cảnh tượng bẩn thỉu.

 

"Hừ."

 

Thường thì người ta sẽ nhượng bộ trong tình thế này. Nhưng Kiếm Vương không biết lùi bước.

 

“Sau khi ta vào tháp, ngày nào các người cũng cầu xin ta. Yêu cầu ta vào một hội. Nhưng ta đã từ chối. Các ngươi biết tại sao không?"

 

Kiếm Vương càng nắm chặt thanh kiếm của mình hơn. Đôi tay của ông ta đã nhăn nheo. Da chảy xệ. Nhưng những đường ra không hề nhão chút nào.

 

Một con sư tử già vẫn có một hàm răng sắc bén.

 

“Ta muốn thể hiện điều đó trong tòa tháp này. Rằng trong thế giới mới này, một người nỗ lực vẫn có thể đứng đầu. "

 

Kiếm Vương nhìn xung quanh ông ta với ánh mắt hung bạo.

 

“Gia đình, đất nước, xuất thân. Không giống như thế giới bên ngoài, người ta có thể sống sót một mình bằng một thanh kiếm ở nơi này. Nếu làm việc chăm chỉ, ai cũng có thể thành công ”.

 

“…”

 

“Để thể hiện hy vọng đó với mọi người, ta đã không tham gia một nào cả. Còn các ngươi đã làm được gì? ” - Ông nâng lưỡi kiếm của mình lên - "Các ngươi không khác gì một dòng nước thối rữa đầy bùn đất."

 

Các Bang chủ nhăn nhó.

 

Thịnh nộ. Phẫn uất. Thù hận.

 

Cảm xúc bùng nổ trong mắt họ. Những gì Kiếm Vương vừa nói là một lời thông báo cho chiến tranh.

 

Có một người chỉ cười như không có chuyện gì, đó là Truy Tà Giáo. Nhưng những người còn lại thì không thể tươi tỉnh nổi.


“Kiếm Vương. Ông quá đáng rồi đấy!… ”

 

“Huh! Ông không nhớ ông đã làm gì khi chúng tôi chinh phục tầng 5 ư? Có vẻ như bệnh Alzheimer nặng quá rồi!! ”

 

“Vâng, Ông nói thì hay lắm. Nếu ông chịu sử dụng các mối quan hệ của mình thế giới bên ngoài, chúng ta sẽ có nhiều thức ăn hơn, và...… ”

 

Họ hét lên.

 

Tất cả những người thợ săn ở đây đã biết nhau từ những ngày đầu của tòa tháp. Phải chăng họ bằng mặt mà không bằng lòng. Khi cảm xúc xung đột với cảm xúc, bầu không khí trong cung điện sớm trở nên u ám.

 

“Ông là Thợ săn hạng nhất, tại sao ông không ứng xử tử tế hơn? Ông luôn ích kỷ và hành động nang ngược. Nếu ông hợp tác với chúng tôi, chắc chắn sẽ không có nhiều thợ săn phải đổ máu như bây giờ!" - Chủ hội Hắc Long   nói như thể đang nguyền rủa ông ta.

 

“Không chỉ là tầng 5 thôi đâu. Nếu ông chịu giúp chúng tôi ở tầng 7 và tầng 9, chúng tôi sẽ giảm được một nửa thiệt hại! ” - Viper của Chen-mu Mun gằn giọng.

 

“Một người xuất thân từ một gia đình giàu có ở thế giới bên ngoài. Nếu ngài chịu ra tay giúp đỡ một chút, tòa tháp sẽ ổn định hơn. Chúng tôi là lũ thối tha? Vậy thì ngài là tên khốn vô trách nhiệm!"


Nữ Bá tước lườm ông ta.

 

Cung điện trở thành một mớ hỗn độn.

 

Đối diện với những lời nguyền rủa và ánh mắt đằng đằng sát khí của các Chủ hội,  Kiếm Vương chỉ nhăn mặt. 

 

“Đủ rồi. Chúng ta là người lớn. Nếu các ngươi muốn tấn công ta, hãy tấn công bằng kiếm. "

 

Không khí trong phòng trở nên sôi sục. 


"Wow! Không hổ danh là Kiếm Vương. Xứng đáng là đệ tử duy nhất của ta" - Bae Hu-ryeong  thốt lên đầy kinh ngạc - "Đúng, tranh luận về chính trị hay quyền lợi thật là lãng phí thời gian! Thay vào đó, hãy chiến đấu với thanh kiếm của mình!

 

Kim Gongja thở dài.

 

"Dủ chỉ có một nhúm người mà các vị vẫn muốn đánh nhau sao?"

 

Các thợ săn đều quay lại nhìn Kim Gongja.

 

“Ngay cả các NPC của tầng 11 cũng chiến đấu để bảo vệ Đế chế của họ. Còn các thợ săn vĩ đại của chúng ta thì sao? Họ đang chĩa vũ khí vào nhau và đổ lỗi cho nhau. Không ai xấu hổ sao? "

 

“… Thợ săn Kim Gong-ja.” - Hắc Long Sư lắc đầu -  “Chuyện không chỉ liên quan gì đến anh. Vấn đề này còn tệ hơn những gì anh tưởng… ”

 

"Tôi biết. Tôi hiểu mà, nhưng… chúng ta nên làm nhiệm vụ của những thợ săn. ” - Kim Gongja nhìn quanh sảnh -  “Trước tiên chúng ta hãy tập trung vào việc chinh phục tầng 12.”

 

“…”

 

“Mang lại hy vọng cho mọi người hoặc giảm thương vong, tất cả đều tốt. Nhưng hãy tiêu diệt kẻ thù trước mặt đã".


Kim Gongja đặc biệt nhìn vào Kiếm Vương.

 

“Họ chỉ là NPC ... nhưng đế chế của họ đang gặp nguy hiểm. Họ muốn được chúng ta giúp đỡ. Nếu chúng ta đến đây và đánh lẫn nhau, thì thật đáng xấu hổ".


"A…"

 

Kim Gongja đã nói trúng vấn đề cốt lõi.


Dù sao, Kiếm Vương cũng không thể đe dọa mạng sống của anh nữa. Khoảng cách lực lượng đã quá rõ ràng. 


Mục tiêu duy nhất của anh là dọn dẹp tầng 12. Anh không quan tâm đến chính trị hoặc cảm xúc của họ.

 

“Chiến binh từ thế giới khác có nghĩa vụ gì? Giúp người dân thế giới này giải quyết những khó khăn của họ.  "

 

"Kim Gong-ja nói đúng."

 

Rất may, có một người thợ săn đã đồng ý. Đó là Thánh Hiệp sĩ.

 

Phó Thủ lĩnh của Dân quân tự vệ đã bước lên.

 

“Tôi không hiểu tại sao Kiếm Vương lại tấn công Kim Gong-ja. Nhưng đây không phải là lúc để chúng ta chiến đấu. Điều đó rất rõ ràng. "

 

“…”

 

“…”

 

Thánh Hiệp sĩ bước đến trung tâm. Nhưng không ai buông lỏng cảnh giác. Kiếm Vương, Viper, Nữ Bá tước, và Truy Dị Giáo vẫn sẵn sàng tấn công.

 

Họ đã quá mất lòng tin vào nhau để thuyết phục nhau bằng lời nói.

 

Vì những cảm xúc bị kìm hãm trong một khoảng thời gian dài.

 

"Haizzz"

 

Nhận ra điều đó, Thánh Hiệp sĩ thở dài.

 

"Được rồi. Tôi sẽ hy sinh một chút. "

 

Khi nghe thấy từ "hy sinh", các thợ săn quay ra nhìn cô

 

Thánh Hiệp sĩ thì thầm: “Mở Thẻ kỹ năng”

 

Ầm ầm ầm!

 

Ánh sáng vụt lên từ tay của Thánh Hiệp sĩ. Một lát sau, một tấm thẻ bạc xuất hiện. Đó là một lá bài kỹ năng, thứ mà không ai khác có thể nhìn thấy - trừ khi chủ nhân cho phép. 

Đó là thẻ kỹ năng của Thánh Hiệp sĩ.

 

“… Thánh Hiệp sĩ....”

 

Hắc Long Sư có vẻ lo lắng cho Thánh Hiệp sĩ. Những người xếp hạng cao hiếm khi tiết lộ thẻ kỹ năng của họ cho người khác. Đó là vũ khí bí mật của một thợ săn. Cho người khác thấy kỹ năng, cũng giống như tiết lộ điểm yếu của bạn.

 

"Được rồi. Không sao cả. "

 

Sau đó, Thánh Hiệp sĩ lật lại lá bài.

 

"Mọi người, nhìn kĩ nhé."

 

+

 

[Phát hiện nói dối]

 

Độ hiếm: A-

 

Hiệu ứng: 

Bạn có thể biết ai đó đang nói dối hay không. Kỹ năng này áp dụng cho không chỉ người, mà cả NPC và quái vật! 

 

※ Tuy nhiên, bạn không thể đảm bảo rằng người khác sẽ tin lời bạn nói. Hơn nữa, những gì kẻ đó nghĩ là "sự thật", biết đâu lại là "sai sự thật." Hãy cẩn thận.

 

Kim Gongja mở to mắt.

 

'Phát hiện nói dối!'

 

Thiên Hỏa đế đã nói dối rằng hắn có kỹ năng này. Hóa ra, nó thuộc về Thánh Hiệp sĩ chứ không phải Thiên Hỏa đế.

 

‘Kỹ năng đó...  hoàn toàn phù hợp với Phó Hội của Dân quân Tự vệ!!’

 

Dân quân Tự vệ là một bang hội duy trì trật tự. Nếu không có họ, tội ác đã tràn lan trong tháp. 

[Phát hiện nói dối] có thể được sử dụng để phân biệt tội phạm.

 

"Mọi người thấy rồi đó." - Thánh Hiệp sĩ nói với lá bài trên tay - “Tôi có khả năng nhận biết liệu ai đó đang nói dối. Sẽ không quá lời khi nói rằng đây là kỹ năng đưa tôi đến vị trí hiện tại."

"..."

" Kiếm Vương. ”

 

"…Sao?"

 

“Nếu ngài tin tưởng tôi, hãy hỏi Kim Gong-ja bất kỳ câu nào. Tôi sẽ cho ngài biết liệu anh ấy có nói thật hay không. "

 

Thánh Hiệp sĩ nhìn Kim Gongja và Kiếm Vương với ánh mắt kiên định.

 

“Kim Gong-ja. Tôi cũng vậy. Nếu anh tin tôi, tôi có thể đảm bảo liệu những gì anh đang nói có phải là sự thật hay không ”.

 

“…”

 

“Nghi ngờ là liều thuốc độc nuốt chửng con người, và sự thật là liều thuốc giải độc mạnh nhất. Bằng cách này, chúng ta sẽ có thể  cùng nhau chinh phục tầng 12 ”.

 

“Mm…” - Kiếm Vương trầm tư, xoa râu.

 

"Chà." - Và Kim Gongja mỉm cười.

 

 

Đây là cơ hội tốt nhất. Anh không ngờ rằng biến cố này sẽ xuất hiện.

Nhưng… thật là tuyệt. Lý do khiến Kiếm Vương nghi ngờ Kim Gongja, là do kỹ năng của ông ta. Vậy thì cách tốt nhất là  dùng  một kỹ năng để hóa giải nghi ngờ!

 

"Tôi đồng ý." - Kim Gongja đã trả lời ngay.

 

 “… Thánh Hiệp sĩ. Cô là người duy nhất không làm tổn thương ai ở đây. Được rồi. Tôi cũng sẽ tin cô "

 

Kiếm Vương đã nói những lời bí ẩn và chấp nhận đề nghị.

 

Thánh Hiệp sĩ gật đầu.

 

“Vậy thì .... Kiếm Vương. Hãy hỏi Kim Gong-ja những câu ông muốn. Tôi sẽ đặt danh dự của mình lên hàng đầu và đánh giá công bằng các câu trả lời của Kim Gongja. "

 

"Ừm."

 

Kiếm Vương trừng mắt nhìn Kim Gongja.

 

Khuôn mặt  ông ấy đã sẵn sàng, giống như ông ấy đã chờ đợi giây phút này. Một đôi mắt rực lửa!


"Không…" - Bae Hu-ryeong  - "Không, Marcus. Lão già tăng động. Ta bảo rồi, đừng quá phụ thuộc vào kỹ năng của ông. Một người sống bằng kỹ năng sẽ chết bởi kỹ năng! Không, không!"

 

Thật không may, ông già  Marcus không thể nghe thấy giọng nói của Bae Hu-ryeong này. Có lẽ ông ta chỉ nghe thấy giọng nói từ Bae Huryeong của ông ta.

 

"Thợ săn Kim Gong-ja."

 

"Vâng."

 

“Ngươi đã giết hơn 4000 người. Có phải vậy không. "


No comments

Powered by Blogger.