Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 33: Vũ điệu của Kim Gongja
Thình thịch.
Tim anh đập nhanh hơn.
“ Lùi lại một bước.”
Tim anh đập nhanh hơn nữa.
“Nhìn thẳng.”
Anh đã làm theo lời Kiếm Đế.
“Có hai Golbin ở phía trước. Chúng không thể nhìn rõ vì bụi. Nhanh chóng vung kiếm của cậu trước mặt chúng.”
Trái tim Kim Gongja càng ngày càng đập mạnh hơn.
Mỗi giây đều trôi chậm hơn.
“ Thánh kiếm tỏa ra ánh sáng, và nó cũng có thể làm chói mắt. Lấy kiếm của cậu để vô hiệu hóa mắt đối thủ và nhân cơ hội đó hạ sát chúng.
“…”
“Chúng đang ở đây.”
Kiếm của Kim Gongja lướt đi nhanh hơn anh dự tính.
“Đi nào. Cộng sự.” - Bae Hu-ryeong động viên anh – “Đã đến lúc trở thành anh hùng.”
Kim Gongja vung kiếm. Máu văng ra khắp nơi.
“Kiiiiiii!”
Con Golbin hét lên. Nhưng trong một giây của Kim Gongja, tiếng hét như kéo dài mãi.
“Một.”
Máu vương vãi trong không khí. Nó giống màu mưa. Kim Gongja nắm chặt thanh kiếm của mình hơn nữa. Và vung nó.
“Keeeeeeeeeea!”
Hai.
Trước khi con yêu tinh thứ nhất kịp giãy chết, anh đã chém đôi con yêu tinh thứ hai. Mọi thứ diễn ra trong chớp mắt. Máu chảy ra từ bên phải và bên trái của Kim Gongja. Những con quái vật hét lên và chết, mà thậm chí không thể nhìn thấy thanh kiếm của anh.
Anh đã giết hết con này đến con khác.
“Kiiiii!”
“Aaaeeeeeeeee!”
“Kiiiiiiiiiee!”
Trước khi một con quái vật kịp ngã xuống, một con quái vật khác đã hét lên.
Những tiếng la hét xung quanh Kim Gongja vẫn chưa kết thúc.
Đó là vũ đạo kiếm của Kim Gongja.
Kim Gongja tạo nên một vũ đạo bằng thanh kiếm của mình.
“1 giây đã trôi qua.” - Bae Hu-ryeong nhắc nhở - “Đừng ngưng kiếm khi đang vung. Gongja. Đừng chia từng cuộc tấn công ra mà hãy kết nối chúng với nhau.”
Kim Gongja vung kiếm.
“Chém từ trên xuống dưới. Nghĩ xem, nó không khác gì âm nhạc. Khi một âm trầm xuống, âm tiếp theo có thể được kéo lên trở lại.
Tiếng la hét vang lên.
“ Kết nối các động tác! Nếu kiếm của cậu xuống thấp, hãy tung một cú chém từ thấp lên cao. Đó là cách để thanh kiếm của cậu chuyển động không ngừng ! ”
Một giây nữa trôi qua.
“ Mỗi cú chém là một cuộc chiến với thời gian! Nếu cậu ngừng tay, đợt tấn công sẽ kết thúc. Nhưng một người lành nghề hơn có thể kiểm soát được 5 giây. ”
Kẻ thù thì phun máu.
Và Kim Gongja thở ra một hơi dài.
“Đừng lãng phí thời gian!”
Kim Gongja dần dần cảm thấy hụt hơi.
“Đừng lãng phí như vậy! Điều duy nhất cậu làm là chém đối phương. Hãy nghĩ ngay xem mình sẽ chém vào chỗ nào tiếp theo! Đừng bỏ phí đi một giây nào. “
Một lưỡi kiếm xoay giữa nhịp thở của anh và máu của kẻ thù.
“Một thanh kiếm được sống là nhờ nỗ lực của người sở hữu”.
Anh vẫn vung kiếm.
“Cậu có thấy một giây quý giá không? Cậu thực sự muốn bỏ cuộc?”
Anh vẫn vung kiếm.
“Con người vẫn sống khi họ còn hoạt đông. Kim Gongja. Cậu là một người sử dụng kiếm. Vì vậy, cậu cần phải sống bằng thanh kiếm của mình.”
Anh lại vung kiếm.
“Đốt cháy chiến ý của mình đi nào!”
Một con yêu tinh cào Kim Gongja và máu chảy ra từ cánh tay anh.
“Ah”
Kim Gongja cảm thấy chóng mặt. Nhưng trong cơn đau, anh vẫn vung kiếm và nhìn về phía trước.
-Kiiiii!
-Krrr, kr…
-Kwoooooo!
Vô số quái vật.
Quái vật tràn ra từ đám mây bụi. Vô số kẻ thù. Tất cả đều đang cố giết Kim Gongja.
Còn 10 giây nữa.
10 giây. Chỉ còn có 10 giây.
“Thêm nữa, Gong-ja. Đừng làm phí công sức của cậu, tiếp tục đi nào!”
Kim Gongja siết chặt thanh kiếm của mình.
“Đã đến lúc thể hiện mình là ai.”
Anh hét lớn.
Giữa những vết nứt của tường thành, tiếng hét của Kim Gongja vang lên dữ dội. Những người lính trên đầu nao núng. Những con quái vật từ xa cũng dừng lại.
“Ừ. Mẹ kiếp, chính là như vậy đó” - Bae Hu-ryeong cười khúc khích – “Bây giờ cậu không còn là một Zombie nữa rồi!”
Kim Gongja chạy về phía trước.
“Gwo…?”
Anh tấn công vào con yêu tinh đang khựng lại trước mặt. Trước khi kịp phản ứng, nó đã chết.
Đầu của con yêu tinh bay lên với cái miệng há ra.
Kim Gongja vung kiếm.
“Krrrr, rrr”
Và tiếp theo là một con orc đứng ngây người bên cạnh. Trước khi nó có thể nâng chùy lên, anh đã chém thanh kiếm của mình xuống. Máu tuôn ra như đài phun nước.
Kim Gongja vung kiếm.
'Chỉ cần thêm một chút thôi.'
Một con Skeleton gục xuống.
'Chỉ cần thêm một chút.'
Và nhiều yêu tinh khác cũng ngã quỵ.
'Cố thêm nữa! Chỉ cần thêm một chút!'
Với số lượng quái vật nhiều vô kể.
'Nhìn đi!'
Kim Gongja vung kiếm.
'Nhìn tôi này!'
Ngay lúc đó….
“KOoooooo!”
Một con Orge xuất hiện từ đám mây bụi đỏ.
THÌNH!
THÌNH!
Một bước. Hai bước. Mỗi khi con quái vật di chuyển, nó làm mặt đất rung động.
Giữa đám bụi do con Orge tạo ra, một con Golbin xông vào. Sau đó, con Golbin bị giẫm bẹp và xương nó gãy, tạo ra những âm thanh giòn tan.
Phải, chúng không quan tâm đến nhau. Không có tình đồng đội hay sự thương xót. Bọn chúng là những con ma thú. Những con quái vật ghê tởm.
“ROooooooo!” - Con Orge kêu lên.
Nó nhe răng với Kim Gongja.
'Đến đây.'
Và ở đây, có một thợ săn. Một người thợ săn tấn công một con ma thú.
'Ta sẽ chỉ cho ngươi thấy.'
THÌNH!
Con Orge tiến lên một bước.
Các bức tường thành bắt đầu rung chuyển.
THÌNH!
Con ma thú ghê tởm tiến thêm một bước nữa. Nó đang hướng về phía anh.
Tuy nhiên, những gì Kim Gongja phải làm vẫn không thay đổi.
“Nó đang đến kìa.” – Kiếm Đế cười – “Hãy chém kẻ thù của cậu bằng thanh kiếm đó.”
Kim Gongja chạy thẳng tới con quái vật.
THÌNH!
Con orge khổng lồ bước tới. Anh đã nhắm đến thời điểm đó. Khi nó nhấc cây chùy lên để đánh anh, anh nhảy lên và vung thanh kiếm của mình trước mặt nó.
Ánh sáng trắng lóe lên.
Đó là ánh sáng của Thánh Kiếm làm chói mắt con Orge.
“Gwooooooo!”
Cơ thể của con Orge loạng choạng. Nó bị chói mắt và không biết làm gì.
Khi chiến ý của Kim Gongja dâng trào, anh bỗng giật mình.
'Tại sao lại như vậy? Tại sao Tháp lại trao một kỹ năng cấp Tối Thương cho một tên khốn như vậy.'
Đọc các chương mới nhất tại Wuxia World.
Yoo Soo-ha. Tòa tháp đã cho hắn ta một kỹ năng phi thường. Nhưng hắn lại dùng kỹ năng đó để trở thành một tên khốn.
'Một người bình thường như tôi cũng có thể làm nên kỳ tích bằng Kỹ năng đó. Nhưng tại sao Tòa Tháp lại trao cho Yoo Sooha? Trao cho kẻ tâm thần đó?'
Cây chùy của yêu tinh xẹt qua mũi Kim Gongja.
Nó trượt, bởi vì nó bị ánh sáng làm chói mắt.
‘Hay là…’
Kim Gongja tiếp tục lao tới
‘Ngươi nghĩ rằng Yoo Sooha có triển vọng đúng không ? Ngươi tin rằng ngươi có thể kiểm soát Tòa tháp qua tay hắn đúng không ?? Có phải thế không?’
Con yêu tinh mở to mắt khi nhìn thấy Kim Gongja trên không trung.
Con quái vật đã cố gắng vung cây chùy của nó.
Nhưng đã quá trễ rồi.
"Đừng chọc cười ta !!"
Anh sẽ cho Tòa Tháp này thấy.
"Ta sẽ chinh phục tầng 20 chứ không phải Thiên Hỏa đế."
Và không chỉ tầng 20.
‘ Tầng 30 nữa.’
‘ Cả tầng thứ 40 ’
‘ Và thứ 50.’
‘ Thứ 60, 70, 80 và 90 ’
‘ Ngay cả tầng 99. ’
‘ Cho đến tầng 100! ’
Cho đến khi anh vươn lên đỉnh tháp.
'Ta sẽ cho ngươi thấy !!’
[Sự tồn tại của bạn đang trở nên rõ ràng hơn.]
[Cấp độ của Thợ săn Kim Gong-ja đang tăng lên.]
Kim Gongja vung kiếm. Lưỡi kiếm cắt ngang cổ con Orge. Máu bắn tung tóe khắp nơi.
Da nó khá dày, nhưng không Kiếm Thánh rất sắc. Gân nó rất chắc, nhưng Kiếm Thánh rất cứng.
Trong giây phút cuối cùng, con Orge vẫn vung chùy loạn xạ. Có lẽ nó không tin là mình đã bị cắt cổ. Có lẽ nó không nghĩ là mình bị chết dễ như thế.
Kim Gongja lại tấn công.
[Các khe kỹ năng của bạn đang được tăng lên.]
[Bây giờ cấp bậc thợ săn của bạn là Hạng D.]
Cổ con Orge rời ra, và xác của con quái vật đổ xuống.
[Chúc may mắn đến với bạn.]
Bụi pha lẫn máu đỏ bay lên.
-Krrrrrr…
-Kiii, gi! Giiiiii.
Anh có thể nhìn thấy quái vật. Những con quái vật chạy đầu tiên đã bắt đầu do dự. Chúng sợ hãi sau khi chứng kiến con Orge khổng lồ ngã xuống.
Im lặng.
Chỉ còn lại tiếng mưa rơi.
Những người lính trên bức tường thành sững sờ nhìn anh, và những con quái vật của Quỷ Vương cũng thế. Chiến trường im lặng như một nghĩa địa.
“Xin chúc mừng.” - Bae Hu-ryeong cười toe toét – “Đã 30 giây trôi qua”..
Sau đó, có người đi ngang qua Kim Gongja.
Chỉ nhìn vào bóng lưng người đó, anh có thể biết đó là ai.
Thợ săn mạnh nhất trong tháp đã tới và đã rút kiếm ra.
Hàng chục yêu tinh bị chém cổ, và hàng chục Orc bị chém ngang lưng. Hàng chục vệt máu phun lên.
Một giây. Hai giây. Ba giây.
Nó chỉ là một khoảnh khắc, nhưng anh đã nhìn thấy. Máu phun lên bầu trời còn đậm màu hơn cả màn mưa.
"····"
Kiếm Vương từ từ nhìn lại chỗ Kim Gongja, quay lưng về phía vũng máu do chính mình tạo ra. Ông từ từ mở miệng.
"——."
Kim Gongja không hiểu ông ta nói gì.
Thời gian của anh vẫn còn chậm lại vì tác dụng của Thần dược.
"Ừm."
Có lẽ ông ấy đã nhận ra rằng tình trạng của Kim Gongja không bình thường. Nên lần này, ông ta mỉm cười và dồn Aura vào lời nói.
"Thật là tuyệt."
Ông già nhấc kiếm lên.
Trời vẫn mưa. Thanh kiếm của Kiếm Vương cũng đã nhuốm đỏ.
“Tên ta là Marcus Calenberry. Chàng trai trẻ. ”
Rõ ràng là ông ấy đang nói chuyện một cách lịch sự và tôn trọng.
"····"
Kim Gongja nghẹn lời.
Đây là lần thứ hai, một thợ săn Hạng 1 nói cho Kim Gongja nghe tên của mình.
Lần đầu tiên là khi anh ở khu ổ chuột tầng 1. Thiên Hỏa Đế đặt tay lên đầu anh và thì thầm.
“ Tên ta là Yoo Soo-ha.”
“Vĩnh biệt”.
Hôm đó, anh đã bị hắn giết.
Hôm nay, anh lại nghe được một lời giới thiệu. Từ một người khác, cái tên khác, hoàn cảnh khác.
Đột nhiên, anh chợt nhận ra rằng mình cũng khác.
Và anh đã có thể làm một điều hoàn toàn khác với lần trước.
“Tên tôi là Kim Gong-ja. Thưa ngài."
Hôm nay, anh đã tự nói tên của mình.
Tham gia nhóm để bàn luận, giục chương và hóng chương mới nhất:
Link nhóm: https://www.facebook.com/groups/397757778223015/
Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: Nhóm Moonsnovel.
Mục lục:
Leave a Comment