Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 7: Ác quỷ sát nhân?

 Kim Gongja đã tìm kiếm thông tin về Kiếm Vương bằng công cụ Hoogle trên điện thoại của mình.

 

[Người ta nói rằng ông ta là một chủ của một tập đoàn giàu có ở Bắc Âu.]

 

[Tên thật của ông ấy là Marcus Calenberry. Nghe nói ông ta đã từ bỏ gia đình, các mối quan hệ và tài sản của mình và vào Tòa Tháp.]

 

[Không ai biết chính xác anh ta có những kỹ năng gì]

 

[Ông ta có thói quen lẩm bẩm một mình. Hình như ổng bị tự kỷ thì phải]

 

Kim Gongja tặc lưỡi.

 

"Chẳng có thông tin nào hữu ích."

 

Kim Gongja thậm chí đã tìm kiếm xem có bất kỳ video phỏng vấn nào không, nhưng vô ích. Rõ ràng vị trưởng lão này hoàn toàn trái ngược với Thiên Hỏa đế.

Mặc dù anh ta là kẻ tai tiếng, nhưng thông tin về anh ta có thể được tìm thấy khắp nơi trên internet.

Mặt khác, Kiếm Vương là một kẻ bí ẩn.

Thông tin trên mạng về Kiếm Vương rất mơ hồ. Dường như ông ta xuất thân từ một gia đình đại gia, đã tự mình bước vào tòa tháp và người ta đồn rằng ông ta thường lẩm bẩm một mình.

Ngay lúc đó..

« Ngậm mồm vào. Ồn quá. »

Kim Gongja giật mình, quay đầu lại một cái bàn trong góc. Ở đó, Kiếm Vương ngồi một mình, và lặng lẽ uống vodka pha sữa.

Ông già với gu thời trang kỳ quặc, đang vừa nói vừa lẩm bẩm một mình.

« Ngay từ đầu, ngươi chỉ… «  

 

Anh lầm bầm.

 

Kim Gongja không thể nghe chính xác những gì ông già đang nói, nhưng dường như ông ta đang quát tháo ai đó vô hình. Đó là một cảnh khủng khiếp, và Kim Gongja cảm thấy hơi sợ hãi.

 

"Ông ấy có bị rối loạn tâm thần không?"

 

Thợ săn hạng nhất bị tâm thần. Điều đó thật đáng sợ. Nó giống như có một quả bom hạt nhân và không biết khi nào quả bom đó sẽ phát nổ.

 

“… Phải rồi, Yoo Soo-ha cũng từng là một kẻ tâm thần.”

 

Lẽ nào tất cả những người xếp hạng hàng đầu đều là những kẻ tâm thần ?

 

Kim Gongja lắc đầu và tiếp tục duyệt internet để tìm thông tin. Tuy nhiên, hầu hết chúng hoàn toàn là suy đoán. Nhưng khi Kim Gongja tiếp tục nhìn, một bài đăng lạ lẫm đã đập vào mắt anh ta.

 

 [Cảnh báo! Đây là những từ bạn không bao giờ được nói trước mặt Kiếm Vương!]

 

‘Huh?’

 

Đó là một tiêu đề thú vị. Chủ đề đã được đăng trên nhóm Cộng đồng Thợ săn. Một nơi để chơi, trò chuyện và chia sẻ thông tin chỉ có thể được truy cập bởi những người đã có Chứng chỉ Thợ săn. Đó là một bài đăng ẩn danh.

 

[Tôi Kim Gongja đã tận mắt chứng kiến. Có những mà bạn tuyệt đối không bao giờ được nói trước mặt Kiếm Vương, trừ khi bạn muốn chết!]

 

└ Chúng là gì?

 

└ Bất cứ điều gì về gia đình của ông ấy. Một vài ngày trước, một vài thợ săn cấp cao đã tranh cãi với Kiếm Vương, và một trong số họ nói

 

« Cái lão già điên rồ này ! Có lẽ vì lão điên quá nên bị con cháu bỏ rơi đúng không ? »

« Tao cá là bọn nó đẩy lão vào đây vì không muốn ở cạnh lão »

« Con cháu lão sẽ xấu hổ biết bao nếu… »


Và hắn chết !

 

 └ Cái gì? Chết?!

 

 └ Ừ. Hắn đã bị giết. Trên thực tế, hắn ta chỉ kịp thốt lên, ‘Con cháu lão sẽ xấu hổ biết bao n…’ trước khi cổ họng bị cắt. Đầu hắn ta đã bị tách khỏi cơ thể ngay lập tức.

 

Rất nhiều người đã lên tiếng phản đối.

 

└ Đừng nói nhảm !

└ Có lẽ đây là tin đồn do các Bang hội khác tạo ra để bôi nhọ ông ta.

└ Các người ghen tị với ông ấy chứ gì !

 

Hầu hết các comment đều tỏ ra không tin, tuy nhiên kẻ ẩn danh vẫn kiên trì.

 

 Tin hay không thì tùy ! Tôi chỉ cảnh báo để mọi người khỏi chết thảm.

└ Tất nhiên, tôi không nói là Kiếm Vương sai. Tên khố đó đã nhắc đến gia đình ông ta, nên ông ta nổi cáu. Tóm lại, nếu bạn không muốn chết thì đừng dại dột mà đề cập đến con cháu của Kiếm Vương trước mặt ông ấy.

 └ Chỉ nói một từ thôi, và bạn có thể chết bất kỳ lúc nào.

“… Nói nhiều quá. Ta sẽ tự lo liệu, vì vậy hãy để ta yên ” - Ông già vẫn lẩm bẩm một mình.

Có vẻ như ông ta thực sự bị bệnh tâm thần. Tuy nhiên, ngay cả khi mắc chứng loạn thần, ông ấy vẫn đứng trên đỉnh thế giới. Có nghĩa là ông ấy sở hữu những kỹ năng tuyệt vời ngoài sức tưởng tượng.

 

"Tốt rồi."

 

Đó là những gì Kim Gongja cần.

 

 

"Đồ uống ngon lắm." - Kiếm Vương uống cạn cốc của mình.

 

"Ah, tạm biệt ngài!"

 

Ngay khi ông ta rời quán rượu, tất cả các thực khách đều thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng thì ông ấy cũng đi rồi.”

 

“Chắc lão ta bị mất trí nhớ. Tại sao lão cứ lẩm bẩm như vậy? ”

 

“Ai mà biết … ”

 

Tất cả các khách hàng có lẽ đang đợi Kiếm Vương rời đi. Tuy nhiên, Kim Gongja khác họ.

 

"Đây là tiền đồ uống."

 

Kim Gongja nhanh chóng đứng dậy và thanh toán hóa đơn. Anh ta không có thời gian để lãng phí.

 

“À, vâng. Cảm ơn cậu…! ”

 

Reeng!

 

Chuông cửa vang lên khi Kim Gongja bước ra.

 

Trời đã về khuya và bóng tối bao trùm đường phố.

 

'Ông ta đã đi đâu…?'

 

Kim Gongja nhìn xung quanh, có rất nhiều người qua lại trên phố đi ra. Hàng chục người cười nghiêng ngả vì say rượu dưới bầu trời đêm.

 

‘Ông đang ở đâu vậy, thợ săn hạng nhất ?’

 

May mắn thay, sau khi nhìn xung quanh một lúc, Kim Gongja đã tìm thấy bóng lưng mà anh cần.

'Thấy rồi!'

 

Tất cả là nhờ trang phục khác thường của ông ấy. Ông có lẽ là người duy nhất ở Babylon mặc vest và mang kiếm. Kim Gongja nhanh chóng thu mình lại và bắt đầu đi theo ông già.

 

'Ngài có những kỹ năng gì?'

 

Trái tim Kim Gongja đập thình thịch.

 

‘Thiên Hỏa Đế có một kỹ năng như hack, đó là một kỹ năng cấp Tối thượng. Vậy Kiếm Vương, người mạnh nhất thế hệ trước sẽ có những kỹ năng gì?’

 

Kỹ năng đó sẽ sớm trở thành của Kim Gongja. Anh ta cảm thấy tim mình sôi lên vì phấn khích.

 

Kim Gongja đã đi theo ông già này bao lâu rồi?

 

Họ đã rời trung tâm thành phố từ lâu và bắt đầu đi qua những mảnh đất hoang ở vùng ngoại ô của thị trấn. Ở đây, có một cánh đồng trống trải và u ám.

 

Kiếm Vương đi qua cánh đồng trống trải này.

 

"Hừm."

 

Kim Gongja đi thêm một đoạn và trốn sau một cái cây.

 

"Nơi này có lẽ là phù hợp rồi."

 

Kiếm Vương quay lại, ánh trăng bao phủ tấm thân già nua của ông.

 

"Tại sao ngươi không ra đây, chàng trai trẻ."

 

“…”

 

"Không ai có thể biết chuyện gì đã xảy ra ở nơi này đâu."

 

Ông ta đang nhìn chằm chằm vào cái cây mà Kim Gongja nấp sau lưng. Và Kim Gongja thở dài.

 

"Mình bị lộ rồi."

 

Không, đó là chuyện đương nhiên. Làm gì có chuyện  một thợ săn mạnh nhất như Kiếm Vương lại sơ ý đến mức không nhận ra Kim Gongja ?

 

Kim Gongja vừa đổ lỗi cho sự kém cỏi của bản thân vừa bước ra khỏi cái cây.

 

"Ah. Xin lỗi. Có điều này tôi muốn nhờ ngài…”

 

Kim Gongja cố gắng nói một cách lịch sự nhất có thể. Nhưng không hiểu vì sao, Kiếm Vương lại cười.

 

"Huh. Ngươi đã theo dõi ta bao lâu, vậy tại sao bây giờ ngươi lại rụt rè thế? "

 

“…”

 

Dường như Kiếm Vương tin rằng Kim Gongja đang cố tình giả vờ sợ hãi. Ngoài ra, bàn tay của Kiếm Vương luôn đặt lên chuôi kiếm của mình, mặc dù Kim Gongja chưa làm gì cả. Dường như ông ta đã sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

 

‘Lạ nhỉ?’

 

Tất nhiên, đây là kết quả tốt nhất cho Kim Gongja, vì dù sao anh ta cũng muốn bị Kiếm Vương giết.

 

‘Mình có làm gì ổng đâu? Lẽ nào ổng cũng là kẻ cuồng sát như Thiên Hỏa đế?’


 

Kiếm Vương dường như đã sẵn sàng kết liễu cuộc đời Kim Gongja.

“… Ngươi diễn giỏi lắm. Chắc chắn ngươi phải là một sát thủ đáng kinh ngạc ”.

 

“… Hả???”

 

“Ngươi không cần phải giả vờ nữa. Những thợ săn khác có thể mắc bẫy, nhưng ta thì không. Ngươi là sát thủ của Hắc Long Bang chứ gì? ”

 

Ờ…

 

Ông già, ông thực sự đang hiểu sai điều gì đó rồi.

 

‘Mình có nên vui hay không?’

 

Dù sao, sự nhầm lẫn này cũng không tệ. Kim Gongja không cần phải nói về những đứa cháu của ông ấy để chọc tức Kiếm Vương. Nhưng Kim Gongja không hiểu tại sao ông ta lại nhầm một thợ săn hạng F như Kim Gongja với một sát thủ lão luyện.

 

“Hừ. Ngươi thật tởm lợm. Đến đây nào, ta không muốn mất thời gian thêm nữa!”

 

Kiếm Vương nhìn Kim Gongja với cái miệng nhếch lên như thể đang nhìn chằm chằm vào một con quái vật khốn nạn. Đó là một biểu hiện rất kỳ lạ mà Kim Gongja không thể hiểu được.

 

“Ta nói rồi. Ngươi đừng mong lừa ta"

 

“Cái này… Thưa ông. Có điều này tôi thực sự muốn hỏi…”

Cuối cùng, Kim Gongja không thoát khỏi nỗi tò mò của bản thân.

 

“Tại sao ông lại nghĩ rằng tôi là một sát thủ?Tôi có làm gì … "

 

"Câm miệng."

 

Xoẹt!

 

Kiếm Vương rút thanh kiếm ra.

 

“Ta có nhiều kỹ năng. Trong số đó có một kỹ năng cho ta biết, kẻ nào đó đã giết bao nhiêu người. "

 

“…?”

 

Kim Gongja vẫn không hiểu.

Mãi đến vài giây sau, Kim Gongja mới nhận ra.

 

‘Mình đã giết Yoo Soo-ha.’

 

Đúng rồi.

 

Kim Gongja đã giết Yoo Soo-ha ngày hôm nay vì anh biết rằng hắn sẽ trở thành một con quái vật, nhưng những người trong thời đại này không biết điều đó. Vì vậy, bây giờ Kim Gongja là một kẻ giết người.

 

Không giống như thế giới bên ngoài, các vụ giết người xảy ra khá thường xuyên bên trong tòa tháp.

 

"Nhưng giết người vẫn là giết người."

 

Nói cách khác, trong mắt Kiếm Vương, hẳn là có một con số [1] treo lơ lửng trên đầu anh.


"Vâng, tôi đã hiểu…."

 

"Hừm. Thế thì chết đi"

 

"Nhưng xin ngài hãy nghe tôi, tôi không muốn làm hại ngài và cũng không phải là một kẻ sát thủ. Tôi chỉ nhờ ngài một chuyện…”

 

Đó là một câu nói chân thành. Nhưng tình hình thậm chí còn tệ hơn. Vẻ mặt của Kiếm Vương càng ngày càng méo mó.

 

"Thật kinh tởm."

 

"Dạ?"

 

“Một tên ác quỷ đã giết bao nhiêu người, đang cố gắng chối bỏ tội ác của bản thân. Ta không hẳn là một người trong sạch, nhưng… ta chưa bao giờ bỉ ổi như ngươi!”

 

Lời nói của ông ấy khiến Kim Gongja bối rối.

 

"Không. Đợi một chút. Bao nhiêu người? Tôi chỉ giết một người trong suốt cuộc đời mình. "

 

"Đồ dối trá thối tha!!"

 

Xoẹt!

 

Kiếm Vương chĩa mũi kiếm về phía Kim Gongja và nói,

 

“Ta có thể thấy số [4091] lơ lửng trên đầu ngươi.”

 

Kim Gongja chết lặng.

 

“Cái gì… cái quái…”

 

Kim Gongja cố hỏi "Cái quái gì vậy?" nhưng anh chợt khựng lại. Vì anh đã nhận ra con số 4091 đến từ đâu.

 

'Ah.'

 

Một lần là Kim Gongja giết Yoo Soo-ha.

 

Và.

 

Anh đã tự sát 4090 lần.

 

 

"Chết đi, tên ác quỷ!"

 

“…!”

"Ta không biết Hắc Long bang hay ai đã cử ngươi, nhưng ta phải giết ngươi để trừ hại cho xã hội!!"

 

Có nghĩa là trong mắt ông già đó, Kim Gongja chẳng qua là kẻ sát nhân đã tàn sát 4091 con người. Một cơn rùng mình lạnh sống lưng.

 

'Không ổn rồi.'

 

Đây là một vấn đề nghiêm trọng.

Đừng nói đến chuyện sao chép các kỹ năng của Kiếm Vương.

Nếu cứ hiểu lầm như thế này…bất cứ lúc nào trong tương lai ... nếu Kiếm Vương nhìn thấy Kim Gongja, ông ấy sẽ giết anh!

 

Bởi vì trong mắt ông ấy, Kim Gongja là một kẻ sát nhân ghê tởm, không được phép tồn tại trên thế giới này.

 

"Đ-, đợi đã!"

 

Kim Gongja đưa tay ra.

 

“Vui lòng đợi một chút…”

 

Tại thời điểm đó.

 

Thanh kiếm của Kiếm Vương bay về phía Kim Gongja như ánh chớp.

 


No comments

Powered by Blogger.