Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 22: Nữ Thần
[00:00:00]
Đồng hồ trên bầu trời đã chỉ về
0.
"Số không!"
Mọi người đều vui mừng khôn xiết.
Thậm chí có người còn ném mũ lên trời. Hàng nghìn chiếc nón cứ thế bay lên. Trông
giống như những bông hoa bung nở vào mùa xuân.
Và trước khi tất cả những chiếc
mũ rơi xuống sàn-
[Thông báo cho mọi người biết.]
Một giọng nói vang lên trên bầu
trời.
[Từ hôm nay, hướng dẫn sẽ kết
thúc.]
[Xin nhắc lại.]
[Từ hôm nay, hướng dẫn sẽ kết
thúc.]
Nghĩa là từ hôm nay, cuộc chơi sẽ
thực sự bắt đầu!!
"Tuyệt vời!"
Mọi người hò hét phấn khích. Đam
mê. Nhiệt huyết. Hăng hái.
Lần cuối cùng họ bùng nổ như thế
này là khi nào? Ngay cả ông lão bán hàng rong và người dọn vệ sinh cũng hét lên
sung sướng ở quảng trường.
“Tầng 11! Tầng 11! Tầng 11! ”
"Mở tầng 11!"
“Này, tin tức mới xuất hiện
nhưng… cái này…”
Và như thể đáp lại sức nóng của họ.
Đồng hồ trên bầu trời bùng nổ ánh
sáng. Đó là một thứ ánh sáng mạnh mẽ như mặt trời. Những người thợ săn nhắm mắt
và nhìn bầu trời qua kẽ tay. Kim Gongja không phải là một ngoại lệ.
[Các chiến binh. Những người leo
lên tháp.]
[Chúc mừng bạn đã vượt qua được
Hỏa ngục của tầng 10.]
Có một bóng người cực lớn đang lơ
lửng trong không khí. Có thể gọi là một thiên thần hoặc nữ thần sẽ thích hợp
hơn. Nó đang phát ra một thứ ánh sáng thánh thiện, quần áo màu trắng tung bay
trong không khí.
Nó giống như một thứ sẽ xuất hiện
trong ngôi đền.
"Ái chà…"
"Đẹp quá…"
Mọi người trong quảng trường đều thốt
lên cảm thán. Hầu hết những người thợ săn đều ngây người nhìn lên. Hình ảnh của
nữ thần đẹp làm sao.
“Zombie. Tỉnh lại đi. Đó không
phải là một nữ thần thực sự đâu” - Bae Hu-ryeong lạnh lùng lên tiếng.
Kiếm Đế - Người đã lên đến tầng
99, nhắc Kim Gongja đừng bị quyến rũ bởi những gì trước mặt: “Đó chỉ là một thực
thể giải thích các nhiệm vụ”.
“… Giống như một NPC?”
“Đúng. Dù trông giống nữ thần
nhưng đó chỉ là một đoạn video được ghi sẵn mà thôi. Đó là thứ tự động phát khi
tầng 10 được dọn sạch. Chậc chậc. Thật là thảm hại.”
Kim Gongja trở nên tò mò: "Làm
sao ông anh biết điều đó?"
“Huh? Bởi vì…”
Khi Bae Hu-ryeong chuẩn bị trả
lời.
[Các chiến binh! Có một thế giới
cần các bạn giúp đỡ. Trên thế giới đó, có một Quỷ Vương vô cùng đáng sợ. Ngay bây
giờ, bạn sẽ được triệu hồi đến đó, và bạn sẽ nhận được sứ mệnh bảo vệ loài
người. Nếu bạn muốn chấp nhận nhiệm vụ này, hãy nói ‘Truyền tải’…]
Cô ta vừa nói đến đó thì, có
người nhảy lên không trung.
"Hừ!"
Người thợ săn bước nhẹ lên nóc
tòa nhà. Tầng 3. tầng 5. tầng 7. Trong tích tắc, người thợ săn đã đến tháp
chuông của quảng trường. Và người thợ săn bay giữa không trung.
Đó là Kiếm Vương.
Marcus Calenberry.
"Vụt!”
Thanh kiếm của Thợ săn hạng nhất
đã chia đôi bầu trời. Đường kiếm của ông ta cắt ngang qua nữ thần. Hình ảnh của
nữ thần bị tách ra làm hai.
Đó là một cuộc tấn công đẹp mắt
và nhanh chóng.
Tất cả những ai đã nhìn thấy cuộc
tấn công chớp mắt này đều há hốc mồm.
"Huh?”
“Hah…?!"
Và điều đó chỉ kéo dài trong chốc
lát.
Nữ thần nhanh chóng hợp lại.
Giống như việc cắt xuyên qua đại dương là vô ích, nữ thần lại nói tiếp bằng
giọng mê hoặc.
[… Nếu bạn muốn chấp nhận nhiệm vụ này, hãy
nói ‘Truyền tải’. Các chiến binh. Sau đó, bạn sẽ được đưa lên tầng 11.]
Nữ thần vẫn tỏa sáng.
Cô ấy vẫn tỏa ra ánh sáng, nhưng
nó không còn uy nghiêm nữa.
Một vị thần bị xé xác thì không
còn là một vị thần nữa.
"Hừm."
Kiếm Vương nhẹ nhàng đáp xuống
một mái nhà. Ông ấy mặc bộ đồ đen giống như Kim Gongja đã thấy trong quán bar. Ông
ta nhìn bầu trời như không thích điều gì đó, và từ từ nhìn xuống quảng trường.
“…”
Quảng trường im lặng.
“Ta…” -Bae Hu-ryeong phát biểu –
“Ta cũng từng làm thế. Thấy chưa, một NPC, phải không?
Kim Gongja đã kinh ngạc.
“… Ông làm thế đê kiểm tra?”
“ Ừ. Tại sao lại không? Khi một
thứ to lớn như thế xuất hiện, tại sao không dùng kiếm để kiểm tra nó?”
'Haizzz.' – Kim Gongja thở dài trong nội tâm –
‘Anh ta đúng là một kẻ tâm thần.’
Kim Gongja củng cố tầm nhìn của
mình với Aura và nhìn vào Kiếm Vương. Cẩn thận để không chạm vào mắt ông ta.
" Truyền tải."
Kiếm Vương khẽ lầm bầm. Một lúc
sau, ông ta đã biến mất không tăm tích. Trên mái nhà chỉ còn lại phân chim
trắng.
"Ahahahat!"
Tiếng cười nổ ra từ chân ngôi đền.
Các thợ săn quay đầu lại.
Đó là từ Chủ của Vạn Điện Hội, Truy
Tà Giáo.
“Tôi lại chậm hơn rồi! Ah! Hôm
nay là một ngày đẹp trời!"
Truy Tà Giáo cởi mũ. Anh lịch sự
cúi chào những người đang nhìn anh.
“Vậy thì tôi sẽ gặp mọi người ở
tầng 11! Truyền tải!"
Một ánh sáng trắng bao phủ Truy
Tà Giáo. Khoảnh khắc tiếp theo, Truy Tà Giáo đã biến mất. Nhìn anh mất tích
trong chớp mắt, những người thợ săn mới muộn màng nhận ra.
“Uh…”
Rằng Kiếm Vương và Truy Tà Giáo
đã đi trước họ một bước lên tầng 11.
Và tất cả mọi người đều nhốn
nháo.
"T, Truyền tải!"
" Truyền tải!"!"
" Truyền tải!"!"
Những người thợ săn hét lên điên
cuồng. Quảng trường tràn ngập ánh sáng. Mỗi khi ai đó hét lên, ánh sáng lại đổ
về nơi họ đang ở. Những ngọn đèn này tăng lên hàng ngàn và thắp sáng bầu trời.
[Các chiến binh. Những người leo
lên tháp.]
Giữa lúc đó, giọng nói của nữ
thần vẫn đang vang lên.
[Từ tầng 11 đến tầng 20, bạn sẽ
gặp một bài kiểm tra. Một thử thách về đức tin.]
Nữ thần gom hai tay lên ngực.
Giống như cô ấy đang cầu nguyện.
[… Các bạn sẽ tìm thấy câu trả
lời của mình. Hãy tự hỏi chính mình để tìm ra câu trả lời…]
Nhưng không có nhiều người lắng
nghe cô ấy. Tất cả mọi người đều vội vàng xông lên tầng 11.
Một số ít người còn lại đang quay
phim bằng điện thoại của họ.
"Xấu hổ làm sao."
Ai đó bước đến cạnh Kim Gongja và
lẩm bẩm.
Đó là Phó Bang hội của Dân quân.
Đó là Thánh Hiệp sĩ.
"Xấu hổ?"
“Hãy nghĩ xem. Những người làm ra tòa tháp này đã bỏ nhiều công sức. Đó cũng là một thông điệp cho chúng ta. Nhưng không ai quan tâm ” - Thánh Hiệp sĩ tỏ vẻ buồn bã - “Không phải vô cớ mà có một tòa tháp và chúng ta có thể sử dụng các kỹ năng ở đây. Thế mà họ chỉ nhìn mọi thứ bằng ánh mắt tham lam và thực dụng.”
“Có vẻ cô là một người nhạy cảm.”
“Ừm. Ở bên ngoài, tôi học chuyên
ngành âm nhạc” - Cô nhếch một khóe miệng - "Một người phụ nữ theo chuyên
ngành âm nhạc, liệu có vẻ quyến rũ hơn không?"
“À… Chắc nghề đó khó kiếm tiền
lắm nhỉ.”
“Ồ. Anh đúng là thật thà ”.
Cả hai đều bật cười.
Bae Hu-ryeong len lỏi vào.
“Zombie, cẩn thận. Con người này
thật đáng ngờ”.
"Ugh, sao lại đáng ngờ?”
“Chỉ có kẻ đáng ngờ mới tiếp cận
cậu. Bình thường ai thèm làm thân với cậu chứ. Cậu chẳng đẹp trai, chẳng giàu
có.Chỗ nào cũng thật kinh tởm. Kya, ta hiểu rồi! Đây là một kẻ lừa đảo! 100%”
‘Cái tên này…’ – Kim Gongja lẩm
bẩm.
Nhưng ngay lúc đó…
"Xin lỗi!"
Một đám đông người đổ xô đến.
Họ không phải là phóng viên, dường
như là những người livestream.
“T, Thợ săn ở đó là Kim Gong-ha …
phải không?”
Hết chương 22 - Thợ săn SSS Hệ Tự sát truyện chữ tiếng Việt - SSS-Class Suicide Hunter
Note: Đề nghị các bên leech truyện chậm 1 ngày. Ghi nguồn: Nhóm Moonsnovel.
Mục lục:
Leave a Comment