Thợ săn SSS đi vào cõi chết - Chương 44: Nghiệp chướng của Quỷ Vương
Đó là một chặng đường
dài.
Sau một thời gian dài,
cuối cùng Kim Gongja cũng đến được nơi này.
Cảnh tượng trước mặt làm
anh nhớ đến một cảnh tượng đã thấy từ lâu.
Đó là trong trận chiến ở
tầng 12, khi anh bị cuốn đi như một hạt mưa,
[Đang áp dụng hình phạt
từ kỹ năng của bạn.]
[Nghiệp chướng của kẻ
thù đã giết bạn đang được tái hiện.]
[Cường độ của hình phạt
là Trung bình.]
Đó là những gì Kim
Gongja đã thấy sau khi bị Quỷ Vương giết.
[Con Đường Máu đang tái
hiện.]
[Nghiệp chướng của quái
vật Quỷ Vương Hạ Vũ đang hiện ra trước mắt bạn.]
ㆍ
Kim Gongja đứng một mình
trong một ngôi làng đang cháy, ngay giữa biển lửa.
À không. Anh không phải
là người duy nhất, bởi vì anh có Kiếm Đế ở bên cạnh.
Người thực sự đang cô
độc trong địa ngục lửa, đang ở cách đó một đoạn.
“ Hãy đốt cháy toàn bộ
nơi này ! “
“ Đừng thương xót chúng.
Tất cả bọn chúng đều là những con quái vật đã bị phù thủy nguyền rủa! “
“ Đừng bỏ sót một
tên nào! “
Kẻ
cô độc đó là Estelle. Nữ thánh vùng biên cương.
Estelle
không thể hiểu được.
Cô
ta không thể hiểu nổi tại sao những người lính kia lại ra tay khốc liệt như
thế.
Vì
cô ta không thể hiểu được, nên miệng cô ta chỉ mấp máy mà không thể phát ra âm
thanh nào.
‘Tại
sao?’
‘Tại
sao con người lại giết con người?’
Những
kẻ bị giết là ai ? là những bậc cha mẹ đã nói rằng họ biết ơn cô ấy. là những
đứa trẻ đã nhận được cuộc sống mới từ cô ấy. Tất cả bọn họ đều bị thảm sát.
“
Đó là ý chí của Quốc Vương ! “
Những
cung thủ Elf từ đâu xuất hiện đã phá hủy ngôi làng,
“
Hoàng đế đã ra lệnh! “
Và
những hiệp sĩ đã vung kiếm .lấy đi sinh mạng của mọi người.
“
Giáo hoàng yêu cầu phải giết kẻ dị giáo dám tự xưng là nữ thánh… “
“
Thần linh đã ra lệnh thanh tẩy những linh hồn tội lỗi “
Những
Linh mục và Tư tế cầm gậy phép , không phải để cứu giúp mà là để giết chóc.
”
Nữ hoàng của tộc tiên cá đã ban cho chúng ta sức mạnh ma thuật để gột rửa tà ác
“.
“
Đây là phán quyết của Đất mẹ ! Nào các kỵ sĩ rồng, hãy hủy diệt nơi này ! “
Có
cả những chiến binh phép thuật mang sức mạnh kỳ bí.
Họ
hô vang để xưng tên và ý định của mình, nhưng Estelle vẫn không biết họ là ai.
Họ
là ai mà có quyền đốt những dân làng ?
-
Ahhh, ackk!
- Cứu tôi!
Họ
bao vây ngôi làng như thú dữ bắt mồi. Không có cách nào để trốn thoát. Có một
số gia đình đã cố gắng chạy trốn, nhưng họ đã bị giết ngay lập tức.
Họ
bị đâm bởi giáo, bị chém bởi gươm, bị thương bởi mũi tên, bị đánh bằng gậy… ..
Estelle
nhìn quanh trong bầu không khí đầy khói.
Một
người cha khom người. Giữa khoảng trống giữa mặt đất và cơ thể anh ta là một
khoảng đất trống. Con của anh ta đang trốn trong không gian đó. Người cha cố
gắng nuốt khói xung quanh.
Người
cha chết trước.
Đứa
trẻ đã có thể sống hơn cha mình một phút.
Một
cặp vợ chồng ôm chặt lấy nhau. Họ đang cố chết cùng nhau sao? Đó là những gì
Estelle nghĩ. Nhưng khi cô ấy nhìn kỹ hơn thì không phải vậy. Giữa họ có một
đứa trẻ sơ sinh.
Khi
đám cháy lan rộng, hai vợ chồng la hét. Nhưng họ không buông nhau ra. Ngay cả
khi đã hóa tro, đôi vợ chồng già vẫn đang ôm nhau. Đó không phải là một cái ôm
để tưởng nhớ cuối cùng của họ, mà là để bảo vệ đứa trẻ nhỏ.
Hai
vợ chồng chết trước. Tiếng nức nở của đứa trẻ sơ sinh cũng kết thúc sau một
phút.
Dần
dần, tiếng la hét trong quảng trường cứ thế tắt lịm.
Cô
bị bao vây bởi khói.
Cô
ấy bị bỏng từ ngọn lửa.
Cô
lặng lẽ thử mở miệng.
-
•••.
Trong
miệng, cô có thể ngửi thấy mùi gì đó đang cháy.
Estelle
nhận ra rằng trái tim của cô đã đen hơn một chút. Trong một ngày, ngôi làng bị
cháy. Trong một ngày, Estelle bùng cháy.
Bàn
tay của Estelle cào vào đống tro tàn. Không ai làm phiền cô. Những người lính
đã rời đi khi nhìn thấy ngôi làng trong biển lửa.
Ngôi
làng hạnh phúc ngày trước đã hóa thành tro.
Ugansha….
Cô
đặt tay lên xác chết của một người cha.
-Dajena….
Dưới
xác anh ta có xác một đứa trẻ.
-Solape…,
Joe… .
Cô
đào bới và gọi tên từng người.
-Mobaijan… ..Topho…
.Anna… ..Garchoff ……
Bằng tay không.
Ngón tay của cô biến
thành màu đen, và máu đỏ của cô chuyển thành đen. Estelle tiếp tục đào.
- •••.
Và cô ấy đã ăn hết.
‘Những kẻ tội nghiệp…’
Xác thịt của họ.
Xương của của họ.
Tro tàn của họ.
‘Những kẻ tội nghiệp…’
Chỉ có mùi khét. Nhưng Estelle vẫn ăn nó. Cô
nuốt nó. Mặc dù nó thật gớm ghiếc.
‘Những kẻ tội nghiệp…’
Cô ấy liên tục lẩm bẩm.
Miệng Estelle nhuốm đen.
Răng của Estelle chuyển
sang màu đen.
Ruột của cô đầy mủ và
máu lan ra thành dung dịch bao phủ khắp cơ thể cô. Nó không chỉ là máu. Có gì
đó khác đang chảy ra từ mắt cô.
Nó có lẽ không phải là
nước mắt.
Nếu là nước mắt,
tại sao lại có màu đen.
Phải rồi nhỉ, nước màu
đen nên đó là nước thải.
Nước thải mà con người
vứt bỏ đã tụ lại trong trái tim cô.
Nước thải không ngừng
chảy.
‘các ngươi và những kẻ
tội nghiệp này… đều là con người’
Nước chảy ra từ trong
tâm trí cô.
‘Tất cả đều sinh ra là
con người, đều biết đến vẻ đẹp và hạnh phúc của cuộc sống, vậy tại sao? Tại vì
sao?’
Nước tràn ra xung quanh
cô ấy.
‘Tại sao các người gọi
chúng là quái vật? Chúng cũng giống các người mà!’
Nước thải chảy quanh cô.
‘Lẽ nào chỉ riêng các
ngươi là con người?’
Nước thải chảy như mưa.
‘Lẽ nào chỉ các ngươi
mới được sống cuộc đời tốt đẹp? Lẽ nào chỉ riêng chúng đáng chết?’
Trái tim cô vang lên
tiếng khóc.
“Vậy bây giờ, hãy chứng
minh đi’.
Trời mưa như trút nước.
‘Chứng minh cho ta xem các ngươi có đủ tư cách không’.
Nước chảy từ trên trời,
hòa vào nước thải và tràn ra mặt đất.
‘ Ta sẽ nguyền rủa các
ngươi’
‘Các
con của ta. Máu của ta. Màu sắc đã bao trùm trái tim ta.’
‘Đây
là hậu quả từ sự độc ác của các ngươi’
‘Các
ngươi đã làm cho ta thành ra như thế này’
‘Vậy
các ngươi phải chịu hậu quả’.
Thế
rồi, tin nhắn của hệ thống vang lên.
[Đã
tái hiện xong nghiệp chướng.]
[Hình
phạt đã kết thúc.]
Kim Gongja mở mắt ra.
Như đợt đọc Solo Leveling, xin cám ơn team Moon rất nhiều
ReplyDeleteHay quá, vẫn hóng từng ngày
ReplyDeleteQuá hay
ReplyDelete